Thơ của Hữu Vi

Thứ Bảy, 11/05/2024 08:12
Người soi đêm
 
Giá mà sương mù xuống
con đường vắng này
qua đám nhà sàn ảm đạm
vài thửa ruộng nhấp nhô
những người đi soi đêm
về nhà cùng chiếc giỏ cá đầy ứ
 
Giá mà màn sương xuống
nuốt trôi người soi đêm
nuốt chửng đàn cá nhỏ
trong cái giỏ đan đầy ứ
chìm nghỉm sâu tâm trí đất trời
 
Đàn thiếu nữ rúc rích cười
ngực lúc lỉu màn sương hư ảo
lúc lỉu tâm can đất trời
tâm can ta
 
Tiếng sáo bập bẹ hư không
vụn vỡ từng đụn sương còn chưa lan đến
vụn vỡ tâm can đoàn người soi đêm
buồn bã lạ
 
Giá mà lúc này
sương giăng giăng chốn chốn
đưa ta về cõi mộng
về Then
chốn ấy vừng trăng vừa lặn
và Then sập cửa buông màn.
 
Nương đỗ nàng Nguộc (1)
 
Nương đỗ sáng bừng nhạt nắng
trái chín tựa bầy trăn
xoắn xít gió thu
 
Mái tóc Nguộc dài như con trăn gió
vung vẩy bay nhuộm đỏ chiều
mùa đông tóc đà điểm bạc
nước da vẫn thế trắng ngần…
 
Bầy trăn ru nàng ngủ bên nương đỗ
trái chín rụng rồi lên cây
trăn gió ngắt từng bông nhỏ
rắc lên bầu ngực trắng ngần
 
Xuân sang Nguộc đà hóa đá
trầm tư bên nương đỗ u sầu
lũ trăn núi nhỏ từng giọt lệ
hốc mắt nàng đọng những hòn châu
 
Mái tóc Nguộc giờ xanh màu lá
nở bừng từng bông biếc
hạ sang…
---------
1. Nhân vật cổ tích của người Thái ở Nghệ An.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)