Thơ của Nguyễn Linh Khiếu

Thứ Ba, 14/03/2023 08:00

Chiếc ghế

Ngồi xuống
bên miệng núi lửa Eden
chiếc ghế gỗ vẹt mòn nhẵn bóng
dấu vết bao người

Họ đến rồi đi
không bao giờ trở lại
ta cũng ngồi đây rồi ra đi vĩnh viễn

Mơn mởn cỏ non
hoa dại trắng muốt
bầy ong rù rì nhặt từng hạt mật
nhởn nhơ bướm vàng uống từng giọt hương

Ngọn gió nồng nàn
nơi thiên đường mặt đất
trên miệng núi lửa
vĩnh hằng diễn ngôn.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)