Thơ của Ngọc Bái

Thứ Ba, 28/02/2023 14:11

Những cơn mưa

Không thể nào nhớ hết những cơn mưa
Gió quằn quại hàng cây ướt rượt
Phía chân trời mây đen sũng nước
Tiếng sấm rền xé toác không trung

Mưa như trút rừng đêm nhòa nhạt
Dầm trong mưa thấm lạnh những bước chân
Mưa tầm tã đường xa qua dốc ngược
Những chiếc gậy chống mòn dấu dép rêu trơn

Những cơn mưa làm sao mà nhớ hết
Đã đi qua biết mấy trận mưa ngàn
Mưa dội xuống không thể nào nhóm bếp
Củi ướt mèm anh nuôi ngóng mưa tan

Rồi những cơn mưa chỉ còn là kỉ niệm
Nhớ day dứt những cơn mưa thối đất
Mưa trắng trời trắng núi lũ tràn lan
Sao sánh được thuở mưa bom bão đạn?

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)