Thơ của Vũ Thiên Kiều

Thứ Bảy, 25/02/2023 10:29

Lửa chữ

Mắt nêm bộ chữ i tờ
Nghe róc rách những bất ngờ đặt tên
Suối xanh xanh ngắt thì nên
Mùa sương bủa lạnh đâu nền đất thương

Đời người... sách tả chín chương
Một ly cuối... cạn cung đường chông gai?
Quét thêm lá ở rộng dài
Phì nhiêu vẽ bột... dắt hài hước xinh

Trăm năm gọi đậm nết tình
Hàng rào dựng giữa lần thinh lặng lời
Bên này đem nắng ra phơi
Bên kia khấn lạy ông trời đổ mưa...

Ván cờ... quân sĩ mỏi chưa
Miền xe chạy ngược... đá thừa thãi bung
Ừ thì chữ nhựa chữ nhung...
Mồi thêm lửa... có thình thùng mọc trăng?

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)