Thơ của Vũ Thiên Kiều

Thứ Bảy, 25/02/2023 10:29

Lửa chữ

Mắt nêm bộ chữ i tờ
Nghe róc rách những bất ngờ đặt tên
Suối xanh xanh ngắt thì nên
Mùa sương bủa lạnh đâu nền đất thương

Đời người... sách tả chín chương
Một ly cuối... cạn cung đường chông gai?
Quét thêm lá ở rộng dài
Phì nhiêu vẽ bột... dắt hài hước xinh

Trăm năm gọi đậm nết tình
Hàng rào dựng giữa lần thinh lặng lời
Bên này đem nắng ra phơi
Bên kia khấn lạy ông trời đổ mưa...

Ván cờ... quân sĩ mỏi chưa
Miền xe chạy ngược... đá thừa thãi bung
Ừ thì chữ nhựa chữ nhung...
Mồi thêm lửa... có thình thùng mọc trăng?

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)