Thơ của Lê Nguyễn Yên Phong

Thứ Sáu, 24/02/2023 10:26

Đại dương, con sóng bạc đầu

Thương lắm ngọn heo may
đi bao nơi, ngã dập vùi
có ở đây cái đợi
xoè bàn tay mách lối nẻo về

Ồn ào quá, quờ tay tìm lặng lẽ
mười ngón tay chấm màu đạm bạc
vẽ nao nao quê nghèo
ủ vùi nồi cơm độn sắn khoai
lưng còm cõi, một đời hư thực
im lặng đêm dài hạt thóc chưa vui

Bước chân bỏ rơi nước mắt
đợi chờ chừng đó em ơi
đồng cạn đồng sâu
bát canh râu tôm ruột bầu
gọi núi gọi sông vào cuộc
con sóng bạc đầu
nguyện thề, ước hẹn mai sau

Chới với, chạm tay vô vọng
ánh mắt anh nhìn lần cuối
xanh mãi mãi màu trời

Đàn chim dũng mãnh
ngược miền nắng
vượt sóng bạc đầu
rớt một tiếng đêm

Chất chồng như năm tháng
hạt mưa đi từ ồn ào tới lắng đọng
buông rơi
ngã vào cái đợi

Con tim thương tổn, mơ hồ
không thể định hướng
lang thang, xô dạt
đại dương, con sóng bạc đầu.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)