Khoảnh khắc
Em trốn tìm trong vỏ ốc cũ mèm
Nằm giữa sóng xô nghe đời qua tiếng nước
Hồ Tây trong như một lời hẹn ước
Đã vào xuân, đã bén những tàn đêm
Đã ngập đường đào rụng cánh hoa bay
Nhắc nhớ mùa xa có anh chờ đợi
Thắm môi em nụ hôn đầu vời vợi
Ta bay trên mây trắng của tình yêu
Có lẽ bây giờ phố trẩy hội tân niên
Tấp nập pháo hoa trên nền trời đêm vỡ
Con Ốc của em hoá thành chàng Hoàng Tử
Lội nước hồ sâu tìm lại được bến chờ
Khoác áo cho ấm mùa cây trái giữa phùn mưa
Ánh mắt giăng giăng đèn màu sương phủ
Vọng tiếng chuông bên cửa chùa khẽ mở
Lời khấn nguyện viên thành trôi theo vỏ ốc cuối bờ xa…
VNQD