Thơ của Trần Hoàng Thiên Kim

Thứ Hai, 06/03/2023 08:33

Khoảnh khắc

Em trốn tìm trong vỏ ốc cũ mèm
Nằm giữa sóng xô nghe đời qua tiếng nước
Hồ Tây trong như một lời hẹn ước
Đã vào xuân, đã bén những tàn đêm

Đã ngập đường đào rụng cánh hoa bay
Nhắc nhớ mùa xa có anh chờ đợi
Thắm môi em nụ hôn đầu vời vợi
Ta bay trên mây trắng của tình yêu

Có lẽ bây giờ phố trẩy hội tân niên
Tấp nập pháo hoa trên nền trời đêm vỡ
Con Ốc của em hoá thành chàng Hoàng Tử
Lội nước hồ sâu tìm lại được bến chờ

Khoác áo cho ấm mùa cây trái giữa phùn mưa
Ánh mắt giăng giăng đèn màu sương phủ
Vọng tiếng chuông bên cửa chùa khẽ mở
Lời khấn nguyện viên thành trôi theo vỏ ốc cuối bờ xa…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)