Thơ của Vi Thùy Linh

Thứ Ba, 28/02/2023 11:07

Nhờ người chơi phong cầm

Chang chang nắng nôi thừa từ ngày hạ
Thu vừa xôn xao đã lo mau chạp
Nhờ người phong cầm kéo gió bấc đông

Đàn ôm trước ngực, hứng hoà nhịp tim
Dồn âm thanh tới “lưỡi gà” phát nhạc
Bàn tay phải bấm phím nốt cao, tay trái nhấn nốt trầm dìu dặt
Đàn dào dạt trữ tình, lại sôi nổi cho mọi lắng buồn tan mất
Và khởi lên lửa náo nức nhiệt thành

Này người phong cầm
Hãy kéo accordéon giữ lâu thêm đông này!
Triệu người muốn thêm thời gian để đón xuân thư thái
Ngày cuốn đêm, trắng pha đen nhập vào phím đấy
Anh dùng tuyệt kĩ nào để chuyển gió trên tay
Anh cao kiệt độ nào để hoán đổi thời nay
Tôi muốn nhờ người phong cầm ôm lại nhiều gió lạnh
Rét ra rét, buốt giá cho đúng nghĩa…

Thế nhé, người chơi đàn gió
Hãy đeo đàn lên, trình tấu say sưa!
Xuân sẽ đến, mùa lễ hội náo nhiệt nhất năm
Đáng giá hơn cả của ngày đầu năm
Là giảm thiểu tối đa vũ hội hoá trang
Lần lượt theo múi giờ, toàn thế gian bớt lời nói dối!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)