Thơ của Trần Hùng

Thứ Tư, 01/03/2023 10:25

Dấu chân xa lắm

Rồi đêm xuống rồi em tới rồi sương rơi
Rồi bãi xa nắng lên
Rồi tiếng em ngập tràn
Người mau mau như mưa vẫn chưa
Rừng hoang vu lối xưa
Dấu chân ngày nào vẫn đang cuối dòng người vô tận
Bàn tay buông đâu con tim nắng đau
Khi ta về miền bé con
Nơi ta chơi trò nhìn nhau qua những ống sáo
Nơi rong rêu ánh sao
Nơi mẩu bút chì thầm thì bên sợi chiếu cũ
Rồi bãi xa nắng lên
Rồi tiếng em buông xa

Ôi sóng dâng dâng rồi mệt nhoài
Em cứ xinh cứ vòng quanh trái đất thật lâu
rồi buông cánh về đây nhé
Em lướt qua từng đoàn người
Qua trùng trùng mặt hồ
Qua gió bầy bầy

Ta như cây rơm đồng hoang
Chờ em cuối đông.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)