Thơ dự thi của tác giả Lê Thái An

Thứ Sáu, 02/09/2022 13:49

Tâm sự nghĩa trang

Dòng suối xưa như dải khăn dù loang lổ
Cánh rừng hoang vu không dấu chân người
Tôi khóc anh không lời, cũng không còn nước mắt
Lúc chia tay người xuống Tây Nam, người lên biên giới
Đêm mưa rừng tiễn nhau nỗi nhớ rơi trên lá rì rào

Lòng đất cất giữ tháng năm xanh áo lính
Tôi gọi tên anh nơi thăm thẳm gió ngàn
Rưng rưng hiện về vạt rừng trận bom cháy sém
Trùng trùng những binh đoàn trắng lạnh nghĩa trang

Ngược dòng tìm anh thấy bóng mình thấp thoáng
Đàn kiến năm nào còn bò trên thân cây chò trăm tuổi đổ nghiêng
Nghe rì rầm tiếng suối reo những bước chân chiến dịch
Tiếng lách cách chạm nhau súng đạn vui đùa …

Im
Chỉ im lặng mới thấy mình không cách biệt
Như người đi xa nghe chuyện buồn vui quê nhà
Tôi thương anh nghĩa trang nơi mé rừng bốn mùa ngợp lá
Anh thương tôi những cơn đau không tên vô cớ xé vò
Nắng vẫn hồng
Xanh mướt cánh rừng in dấu những bàn chân …

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nỗi khắc khoải  khi môi trường bị bức hại

Nỗi khắc khoải khi môi trường bị bức hại

Những nhân vật, tất nhiên, được khúc xạ để khi bước vào tác phẩm khiến độc giả cảm thấy sự khác lạ, hấp dẫn, thông qua việc “làm mới” bằng cách dồn vài tính cách vào một để họ trở thành nhân vật điển hình của cuốn sách... (NGUYỄN VĂN HỌC)

Tiếng cười ngân dài từ tuổi thơ mình vọng lại

Tiếng cười ngân dài từ tuổi thơ mình vọng lại

Với con gái của nhạc sĩ Phạm Tuyên, các tác phẩm của ông viết cho thiếu nhi chính là câu chuyện cuộc đời của chị. Thế nhưng, hoá ra, đó cũng lại là câu chuyện cuộc đời của mỗi chúng tôi, những đứa trẻ sinh ra vào cuối chiến tranh và lớn lên qua thời bao cấp.

Bố tôi từ cuộc đời bước vào trang thơ

Bố tôi từ cuộc đời bước vào trang thơ

Những điệu chèo, câu văn của cha ông từ nghìn xưa đã thấm vào tôi từ tấm bé, để sau này lớn lên tôi làm thơ, những câu thơ lục bát mang âm hưởng hát chèo, hát văn thật lấp lánh và rõ rệt vô cùng... (HOÀNG ANH TUẤN)

Hoa dành dành trắng và những kí ức đời lính

Hoa dành dành trắng và những kí ức đời lính

Hồi mới bắt đầu tập tọe viết truyện ngắn, có lần tôi được nghe một nhà văn đàn anh nào đó nói, đại ý, khi viết truyện hoặc tiểu thuyết, chi tiết bắt gặp trong đời sống giống như những rễ chính của một cây giống... (NGUYỄN MẠNH HÙNG)