Chùm thơ dự thi của tác giả Lê Hòa

Thứ Ba, 23/08/2022 10:27

Ghi nhanh từ Bảo tàng
Chứng tích chiến tranh

Khi tôi cầm bút viết về chiến tranh
cha đã hóa cỏ cây giữa rừng sâu núi thẳm
trận đánh thương đau thành quá vãng
cha chẳng để lại gì làm chứng tích
ngoài tiếng khóc của mẹ
vẫn trôi…

Khi tôi cầm bút viết về chiến tranh
tóc mẹ đã bạc quá nửa đời
từng cơn đau như vết nhăn hằn gấp
trên đôi mắt người đăm chiêu
mẹ dường như quên lãng
cuộc sống hòa bình trong ánh nắng ban mai…

Tôi gặp người cựu binh Mĩ từng tham chiến
ông nói: “Nơi này làm nước mắt tôi rơi. Có cả máu và mồ hôi nữa
đã thít chặt tôi vào đất nước này
tôi không thể rời bỏ
bởi ám ảnh khôn nguôi day vết sẹo ngày ngày”

Lúc con trai tôi hỏi về những hiện vật
khẩu súng sinh ra để làm gì
cả lựu đạn, xe tăng, họng pháo?
tôi lặng người không đáp
kéo con đi tránh bức tranh người bị hành quyết giữa đường

Những bức tranh không biết nói
đạn pháo từ lâu đã im hơi
nhưng tôi biết trong lòng bảo tàng chứng tích
bao tiếng khóc lương tri không thể ngủ vùi

Từng đoàn người vẫn đi qua bảo tàng chứng tích
như đi qua cuộc chiến của riêng mình
có mẹ, có tôi và rất nhiều người khác
chúng ta có cần những cuộc chiến tranh không?

Tôi rời bảo tàng ngẩng đầu nghe chim hót
trên xác xe tăng như muốn nói điều gì.


Sẽ qua thật dễ dàng
Với Việt Hoàng

Khi không còn âu lo nữa
bài học đã ngủ yên trong suy tưởng xa vời
như chiếc lá bàng trong sân trường buổi sáng
điềm nhiên xanh

Chúng ta có biết bao kì thi sẽ đi qua trong cuộc đời
điều tưởng rằng sẽ khó
mà dễ vô cùng nếu đã ngồi vào chiếc ghế kia
thản nhiên để run con ạ
run chỉ là một ảo giác
khi trải nghiệm sắp qua…

Ô cửa màu xanh, cung đường màu gió
hàng cây mùa thu bài hát tuổi nhỏ
những chân trời lặn hết vào tim
qua mỗi kì sát hạch
ta sẽ thấy con đường xanh thêm.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)