Chùm thơ dự thi của tác giả Trương Thị Bách Mỵ

Thứ Năm, 18/08/2022 09:39
Đồi vắng
 
Sáng nay buồn như củi núi
Mẹ vác tóc mình đi xa
Con ngồi chụm tay ngoài nắng
Nhớ thương bóng đổ sân nhà
 
Dòng sông trôi chiếc bàn cũ
Ngày xưa hạnh phúc sắn khoai
Mảnh sân giờ thành chiếc ghế
Chân dung mẹ ngồi trông hoài
 
Mẹ rời khỏi căn nhà bằng mái tóc con bay
Gió từ những ngọn đồi thổi xơ chiếc lược
Những cột nhà đã say
Tháng năm lảo đảo mưa về
 
Ra khỏi ngọn đồi đi hoài cơn mê
Những im lặng đượm mùi trà bông sứ
Mẹ vén tóc chiều quên cơn gió mọc
Bếp nhà xưa khói đậu ướt con đường
 
Những cột nhà đều say
Tổ tò vò quăng mình lên vách tối
Tháng năm như con nhộng nhỏ
Cỗi cằn tiếng khóc ru con.
 
Về nhà
 
Dấu hiệu là sau cơn mưa dài
Những hoa văn mùa hè nổi trên nền trời trong vắt
Kia là đàn bò no cỏ
Thong thả bước đi cơn buồn ngủ kéo đầy mắt nắng
Này là những làn da mộc
Đã chịu mưa nắng bốn mùa
Chiều xuống thành mái tóc
Hương xưa phảng phất quê nhà
 
Ai từng trở về ngôi nhà cũ sau cơn mưa
Thấy quanh mình là nước mắt
Những thanh âm thời gian đọng lại
Nhỏ dài trên những mái hiên
 
Ai từng trở lại nhà xưa không mang ưu phiền
Tiếng đưa nôi chạm vào hơi thở
Câu hát xôn xao ngoài trí nhớ
Gió đưa gió đẩy bông trang
 
Mẹ lợp những tấm tranh đầu tiên lấm tấm nắng vàng
Mùi cỏ dịu thành đêm trăng kí ức
Tôi là mái nhà bước ra từ mái nhà xưa của mẹ
Ngày tháng yên bình tôi gửi bước chân thơ
 
Ai từng đứng bên hiên nhớ những mái hiên
Thấy bóng thời gian choàng qua mắt tục
Nghe tiếng chim gọi tên thơ ấu
Những người thương mừng tủi nắm tay mừng
 
Ai từng đứng dưới mái nhà xưa nhớ bầu trời xa
Nắng chở những bụi cây lên vách
Mình đứng nơi mẹ cha từng đứng
Một làn hương trong suốt tan vào.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)