Chùm thơ dự thi của tác giả Vân Phi

Thứ Tư, 24/08/2022 10:47

P-rah Jớ(1) biên niên

Phía sau ngọn đồi, nơi ngọn cỏ ủ giấc mơ làng
con nhện nhả tơ
hạt mưa làm tổ
tò vò cõng hạt đất nâu ủ mùa thu bên ngạch cửa
trong giọt giọt nước trời chiêm bao vũng núi
nghe vọng về tiền sử thâm âm...

P-rah Jớ, tiếng đánh lưỡi của loài cô độc
xao xác những linh hồn lá mục
con suối chảy mát ruộng đồng
chảy mát giấc mơ thiếu nữ

P-rah Jớ, nơi dòng nước mải mê cọ rửa những luống mây trời
những khối đá xanh rêu vẫn nằm yên vị
tạc những dáng ngồi
tạc những kí tự biên niên

Chẳng ai buồn giải mã
chỉ biết rằng mạch nguồn đã nghìn năm
lưu dấu người khai hoang
mơ gieo hạt trên những luống mây ngũ sắc

P-rah Jớ, chảy vào đất làng câu ca lúa mới
mặc cho ngàn năm sao dời vật đổi
mặc lòng người tham bạc
ngọn gió vẫn rời rợi tóc em

P-rah Jớ chiều nay thác đổ âm âm
tiếng người làng vọng vào rừng thẳm
về thôi, chiều đã xuống
phía bên kia, ai thảy hạt bình yên?

--------
1. P-rah Jớ (theo tiếng Bana nghĩa là “bắn cái hũ”) là tên một con suối ở xã vùng cao Canh Liên, huyện Vân Canh, tỉnh Bình Định. P-rah Jớ còn được gọi là Hà Dớ hay Hà Dế.


Phía sau em

Phía sau em là khoảng trống
nơi mùa thu gió rào lên môi thở

Phía sau em, mảnh trăng thập tự
treo đâu đó lằn roi kí ức

Phía sau em, ly cocktail khói lạnh
dòng lửa chảy vào mạch đá
ngụ ngôn trên lóng tay gầy

Phía sau em, chàng Bartender vẫn mải mê rót đầy ly rượu
rót đầy khoảng trống ý nghĩ

Có một khoảng trống chật chội
nơi nỗi buồn hoàn lưu

Phía sau em, những ánh nhìn thòng lọng
như muốn xiết lấy
những câu thơ nhìn anh như xưng tội

Mắt người đáy thẳm, vực sâu...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)