VNQĐ giới thiệu: Thơ Đào Quốc Minh

Thứ Bảy, 23/07/2016 00:39
 
rez 515 dao quoc minh
ĐÀO QUỐC MINH
Sinh năm 1986 Tại Hà Nội
Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội
Tác phẩm đã xuất bản:
Hoa xuân và nắng hồng 1,
Nxb Hội Nhà văn, 2008
Hoa xuân và nắng hồng 2,
Nxb Hội Nhà văn, 2009
Mưa tháng ba, Nxb Hội Nhà văn, 2010
Dấu vân tay màu xanh lục,
Nxb Hội Nhà văn, 2012
Những người vũ công Memphis,
Nxb Hội Nhà văn, 2012
Nguyệt nương, Nxb Hội Nhà văn, 2016
Giải thưởng Tác giả trẻ 2015 của Hội Nhà văn Hà Nội cho tác phẩm Những người vũ công Memphis

Nhớ quê hương
 
Ôi mái bếp, chiều đông khói tỏa
lớp bùn khô đượm ngọt khoai chiều
tàn tro ấm cả một thời đẹp quá
lưng mẹ còng trĩu gánh thương yêu
 
Ôi mái lá, ong vàng hè bỏng lửa
đập cánh bay ươm mật cả chân trời
hoa lựu rụng bao lần ai đếm rõ
cha để dành... na chín mãi cho tôi...
 
Ôi quê hương, dấu chân trần ở lại
rau dăm tàn trên mỗi cánh đồng xưa
nơi mây trắng, khói lam chiều lụi tắt
bông cải bay ngút ngát phía xa mù.

DSC0296 1 

 

Tháng chín vàng thu long lanh song my
 
em để lại nơi anh
cơn mưa coffee
biết bao nhiêu
dây tóc bóng đèn thui cháy
những bụi nguyệt quý
không hoa...
trên bức tường xám xanh rêu mốc
tấm ảnh trắng đen
hun hút một nụ cười
tháng chín vàng thu long lanh song my
ngoài kia, vẫn từng dãy chung cư
khép mắt quay lưng
vẫn cái cột đèn
ngẩn ngơ đứng lặng...


14713anh nen nhung0chiec la heo

Sông Hương
 
em sinh ra từ xứ Bắc trong kí ức…
về dòng sông chỉ còn lại một người đàn bà
ngồi đếm từng hạt phúc bồn tử
màu đỏ tươi trong tiếng phong cầm
mùa thu vẫn gìn giữ nỗi buồn
trong chiếc rương đầy lá thông vàng cũ kĩ
câu chuyện không lời về cái bóng
bên ngọn bấc đèn dầu và hạt nước mắt không ngủ
đã ngàn năm nối tiếp những đời người
đã nhấn chìm - con đò - cũ - cô đơn
ngoài kia một buổi mai - như hạt sương thấm
vào tờ lịch ố vàng tháng chín
em lặng lẽ - trên triền đồi trắng lạnh
bỗng nghe đâu đây…
                  trên bến cũ - Hương Giang
khoan nhặt điệu Nam Bình
.

ai da dat ten cho dong song hoang phu ngoc tuong


Tháp chuông
 
từng lối mòn của năm xưa đã ngủ vùi
dưới mùa cỏ thảo nguyên
và những vó ngựa hồng hoang
ngạt ngào men rượu
tôi thả linh hồn vĩnh viễn bay đi
lá phong ngàn vẫy gọi
cánh rừng sõng soài bên
dòng sông hoàng hôn dát bạc
đêm ve sầu và một nụ hôn
nào ai còn nhớ khuôn mặt người tư lự
thị trấn và tháng năm
những trang sách cháy sạm
khi người thư lại khắc khổ
cuối cùng hát mơ ngoài nghĩa địa
những tấm lưới ngàn năm
tôi không tìm khuôn mặt người
đàn bà cô đơn vàng ố
bậc tượng đá, tháp chuông sập nát
và lồng ngực hoen đồng
vòm trời đêm, thực ra chẳng còn
những vì sao và chẳng qua đó
chỉ là những lỗ thủng lạnh lùng
của tấm mạng che thời gian màu đen sạm.
 

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)