Thơ Vương Trọng

Thứ Bảy, 28/01/2012 02:00


Bảo lãnh


Gặp người đàn bà nhan sắc

Một mình

Bờ biển, đi trong chiều mát

Người buông lời ỡm ờ

Kẻ nhìn bằng nửa mắt

Màu áo, kiểu tóc

Sao mà lẳng lơ!

Trang phục ấy và người đàn bà ấy

Dắt theo đứa trẻ con

Bước đi thành đoan trang

Đôi mắt sao thánh thiện

Mái tóc, làn da gió về trìu mến

Trân trọng nhen lên trong mắt người nhìn.

Ở nơi này

Một đứa trẻ con

Đủ bảo lãnh nhân cách người lớn!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Khi tác giả là nguyên mẫu

Khi tác giả là nguyên mẫu

Trong thời gian này tôi cùng trung đội ở trên chốt rất gần địch. Trận địa tôi chỉ cách khu nhà hòa hợp chừng 1 cây số... (NGUYỄN TRỌNG LUÂN)

Những người tôi gặp, những chuyện tôi viết

Những người tôi gặp, những chuyện tôi viết

Tôi từng hình dung viết văn là công việc của sự hư cấu, một hành trình phác dựng thế giới từ trí tưởng tượng, nơi nhà văn tự do tạo hình mọi thứ theo ý mình... (TRẦN THỊ TÚ NGỌC)

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)