Chùm thơ của Phạm Phương Lan

Thứ Ba, 11/10/2016 00:56
Giữ lửa thời @
 
Ngọn lửa bập bùng nhấp nháy
Bên trong những chụp thủy tinh xanh, đỏ đủ màu
Không phải đèn dầu
Cũng không bùng lên từ củi
 
Thậm chí ngọn lửa từ sợi tóc cháy đỏ cũng đã lỗi thời
Bây giờ là ánh lửa (giả tạo) phát ra từ sự gặp nhau
                      của những hạt electron trái dấu
Có vậy thôi
Chỉ có em vẫn chong đèn đau đáu
Nhìn thấu xa xôi
Ngoài kia bầu trời nhấp nháy những vì sao đổi ngôi
Không có lửa, chỉ có những cặp mông núc ních, những bầu ngực
căng tròn như quả bóng, những cặp môi đỏ mọng rực hồng
Có bàn tay thon, mười ngón nhọn dài, móng màu xanh, vàng, tím, đỏ
Sục sạo khắp cơ thể anh, đặc biệt nơi gần cái bóp da dày cộp
khẳm tiền
 
Hôm qua anh gặp gỡ bạn hiền, nay đãi khách, mai tiệc tùng đối tác
Gà gáy canh ba, anh trở về loạng quạng
Nhem nhuốc những son, những rượu, những mùi
Những nút cài chẳng đúng nơi
Như anh vẫn đi lạc vào nhà mình mỗi tối
Em vẫn đợi anh qua ánh lửa hồng - lửa không hề có khói
Cũng không cần hỏi vì sao
 
Em mặc định mình phận giữ lửa cho tròn dù lửa kia như một giấc
chiêm bao
Hạnh phúc thời @ có bao nhiêu phần thật?
Tổ ấm không phải là nơi bình yên nhất, nơi vỗ về, ru mát cuộc đời ta
Tổ ấm bây giờ được hiểu là nơi đặt những bộ ghế sô pha,
có gối nệm, có ô sin và vợ
Có con nhỏ cắm mặt hàng giờ vào tivi, ipad
Em giữ lửa cũng trở nên giản đơn, không phải làm nhiều
Chỉ cần lặng lẽ xem mình như cái bóng in trên một tấm vách ngăn
Không phải nhọc nhằn làm bữa ăn
Bởi mấy khi có anh về nhà đúng bữa
Sống cùng nhà mà chẳng gặp mặt nhau
Nhớ phát điên lên Facebook càu nhàu
Buồn thất thểu, vào Zalo thở than, trò chuyện
Giữ lửa thời nay chỉ cần làm một việc
Không mở lời nói hai chữ “li hôn”
 
Ai nói vào ra hai chữ dại khôn
Em mỉm cười - không biết…

hinh nen canh dong hoa full hd 10 

Đợi
 
Ta đợi gì vào những đêm thương
Hơi nước nhẹ tênh vất vương mặt lá
Mắt xanh thẳm nhìn trời khuya lạnh giá
Hơi sương
 
Ta đợi gì từ những cơn mưa
Quăng quất hằn lên vai gầy run rẩy
Giông tố quặn thắt lòng ai thấy
Sắt se
 
Ta đợi gì khi cạn những tiếng ve
Buồn giăng mắc lối về không hẹn ước
Hè cháy rụi trang giấy hồng mơ ước
Tan.
 

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)