Chùm thơ của tác giả Phạm Huy Liệu

Thứ Bảy, 20/08/2016 00:02
Mẹ tôi
 
    Mẹ tôi nhỏ nhắn, mảnh mai
Cong cong đòn gánh trên vai tảo tần
    Lội bùn, phèn bám vàng chân
Mồ hôi tưới khắp đồng gần, đồng xa
 
    Hạt cơm lọt kẽ tháng ba
Bữa rau bữa cháo mà qua cuộc đời
    Nuôi con mấy đứa nên người
Đủ lông đủ cánh... chúng thời bay đi
 
    Chiến trường nào có quản gì
Anh em chúng nó cũng vì non sông
    Một lời mẹ chẳng kể công
Ngọt ngon dành cả cho chồng cho con
 
    Lệch vai đòn gánh vẹt mòn
Suối mây một thuở nay còn... lơ phơ
    Như tằm rút ruột nhả tơ
Chiều tà cặm cụi dáng lờ mờ xa
 
    Chắt chiu tiền biếu, tiền quà
Dúi thằng nghèo khó mang qua biếu mình!
    Mới hay cái nghĩa, cái tình
Chứa chan lòng mẹ, đẹp xinh lẽ đời
  
   Có ai giống với mẹ tôi?
 

 mua duio chin

Mùa duối chín
 
    Quê nghèo lõm bõm tuổi thơ
Cào cào, châu chấu… vẫn chờ đợi nhau
 
    Hai nhà ngõ trước sân sau
Thơm thơm hương của giàn trầu bay qua
    Có cây duối ở đầu nhà
Vàng tơ chi chít sao mà ngon thay
 
     Bán hàng quả duối xếp đầy
Tôi là khách đến mua ngay không tiền
    Chào mời duyên đến là duyên
Lòng tay ghi nợ… trông hiền, hiền ghê
 
    Thế rồi năm tháng bộn bề
Em ra thành phố lần về dần thưa
    Quên rồi cái nợ ngày xưa
Quên rồi mùa duối gió đưa về trời
 
    Hội xuân làng mở hôm rồi
Muối tiêu rắc tóc… hai người gặp nhau
    Nợ còn… đã trả được đâu!

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)