Chùm thơ của tác giả Phan Văn Lĩnh

Thứ Bảy, 03/09/2016 00:28
Gửi hồn mộ gió
 
       Người đi đi mãi không về
Rêu phong lấm tấm lời thề đá hang
       Người đi rút hết hồn làng
Cỏ cây xếp bóng thành nhang hóng chờ
 
       Sông quê quặn khúc lờ đờ
Chim thôi vỗ cánh mây mờ đứng im
       Cây đa bến nước sân đình
Chợt ngưng hơi thở trần mình đáy ao
 
       Người đi biết tự thủa nào
Vội vàng quên cả lời chào uyên ương
       Người đi khắp mọi nẻo đường
Riêng tư gạt hết niềm thương nỗi sầu
 
       Dù đi bất cứ nơi đâu
Đèo ngang núi dọc biển sâu chẳng sờn
       Băng qua khốc liệt chiến trường
Bằng lí tưởng, bằng tình thương quê nhà
 
       Bây giờ chiến trận lùi xa
Người tan vào nước, người hòa gió mây
       Thoảng trong hoa lá cỏ cây
Cho tình thêm thắm cho ngày nở hoa
 
       Nén nhang tự đáy lòng ta
Kính dâng mộ gió lời ca ân tình.
 
loi noi cua song nha be 

Lời của dòng sông Nhà Bè
 
 
       Lục bình từng khóm nhẹ trôi
Đan thành tấm nệm che tôi ấm lòng
       Tôi ôm người lính đặc công
Âm thầm lặng lẽ theo dòng tiến lên
 
       Pháo canh xé toạc đêm đen
Máy bay tàu chiến quần thêm mấy vòng
       Lục bình úp lá che sông
Tôi ghìm sóng lại nổi dòng máu đen
 
       Từ trong tĩnh lặng màn đêm
Tôi nghiêng vai đỡ người lên bến bờ
       Lục bình gửi những ước mơ
Tôi ngưng hơi thở đợi chờ chiến công
 
       Nửa đêm bừng sáng một vùng
Nhà Bè rực cháy hất tung giữa trời
       Đã qua mấy chục năm rồi
Biết bao xương máu những người đặc công
 
       Thấm vào cơ thể của sông
Những dòng máu đỏ ấm dòng phù sa      
       Lục bình thêm thắm sắc hoa
Nghiêng thơm trút giọt sương sa xuống lòng.
 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)