Chùm thơ của tác giả Nguyễn Văn Khôi

Thứ Hai, 26/09/2016 00:14
Giữa hoàng hôn kí ức
 
Chiều không em
mái chùa cong
sông theo chuông trôi chậm
áo người hoa lấm tấm
cơn gió ướt giao mùa
sấm thức dậy
một chùm mưa run rảy
 
Chiều không em
rộng và buồn biết mấy
nắng ngẩn ngơ nhớ má lúm đồng tiền
bông gạo đỏ rụng lòe vào im lặng
và thế là khi ấy lại bùng lên...


mi 2 trang 14 chuan 
Con xa nhà

 
Từ ngày con học xa nhà
phòng im mực nhòa giấy ướt
đổ vào lòng cha da diết
vô cớ bao nhiêu cơn mưa
 
Vườn giờ lá rậm hoa thưa
ngày vắng đêm thành xa lạ
đàn châu chấu bớt kiêu sa
con Zin nằm im bỏ bữa
 
Nắng cũng chẳng giống ngày xưa
họa mi ngẩn ngơ nhìn bóng
dương cầm dây lạnh lặng câm
gió luồn hoàng hôn trống rỗng
 
Từ ngày con học xa nhà
cha ngồi đếm từng chiếc lá...


mi2 trang 7 

Trời trở gió
 
 
Trời trở gió
                giông tố bỗng ùa về
thế gian vần xoay
                bụi mờ bay góc phố
 
Và bông hoa ngây thơ
rụng rơi từng cánh nhỏ
ta với mình phút chốc hóa người dưng
 
Trời trở gió ngang chừng
mưa ràn rạt trôi đi từng kỉ niệm
người sợ ướt lảng xa nơi hò hẹn
kẻ lặng nhìn mờ mịt phía ngày qua
 
Trời trở gió
                   mây nặng trĩu lòng ta
sáng và tối nhập nhòa trong đáy mắt
có âm thầm cúi đầu
có ra đi quay quắt
gió bạc màu
                   tất cả hóa thành dưng.

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)