Chùm thơ của tác giả Ngọc Bái

Thứ Ba, 05/04/2022 11:19

Những cơn mưa

Không thể nào nhớ hết những cơn mưa
Gió quằn quại hàng cây ướt rượt
Phía chân trời mây đen sũng nước
Tiếng sấm rền xé toác không trung

Mưa như trút rừng đêm nhòa nhạt
Dầm trong mưa thấm lạnh những bước chân
Mưa tầm tã đường xa qua dốc ngược
Những chiếc gậy chống mòn dấu dép rêu trơn

Những cơn mưa làm sao mà nhớ hết
Đã đi qua biết mấy trận mưa ngàn
Mưa dội xuống không thể nào nhóm bếp
Củi ướt mèm anh nuôi ngóng mưa tan

Rồi những cơn mưa chỉ còn là kỉ niệm
Nhớ day dứt những cơn mưa thối đất
Mưa trắng trời trắng núi lũ tràn lan
Sao sánh được thuở mưa bom bão đạn?

Tú Lệ cùng em

Không thể nào quên Tú Lệ. Cùng em
Bước thong thả trên cánh đồng lộng gió
Hoa trạng nguyên chỉ đường
Ngát lừng hương nếp
Tú Lệ xanh mộng du khỏa thân bờ suối
Có thể em đã qua những chân trời xa ngái
Nhưng không đâu giống nơi này

Không đâu giống nơi này
Mõ trâu lốc cốc cầu treo đu đưa
Bầy trẻ hát vu vơ lời ca xứ núi
Nhớ thuở cánh đồng đêm trăng hò hẹn
Càng thêm nhớ Tú Lệ vấn vương hương cốm
Thơm từ xưa thơm đến mai này
Có em trẻ trung có thêm Tú Lệ
Để những ngày xa, nhớ hương nếp tìm về.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)

Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Sòng nhậu đầu tiên ở bãi, không bến không bờ tức giang hồ thiệt thọ, đã phết cho tôi Tàn sau Minh để hóa một Minh Tàn... (NGUYỄN TRÍ)

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)