Nỗi nhớ của em căng buồm phía biển
Cánh rừng buông sương
Lắng nghe tiếng thở từ cây
Tiếng hót của loài chim
Tiếng suối chồng lên suối
Tựa như em chải chuốt luống rau
Tựa như khoảng cách của mùa đau lo nghĩ
Trái với chiếc áo ấp đêm
Hoa chạc chìu mở mắt
Luống rau khẽ tách từng ngọn lá
Trước ô cửa bao la
Trái tim không thể nào ví được
Áo xanh ấm mù sương
Áo xanh cất lời đơn giản
Soi được bầu trời
Giữ trọn bầu trời
Là tình không em
Là cái nhớ xa em
Tất cả gọn gàng
Anh xếp ba lô của mình cùng với bài thơ tựa hình chữ S
Điệp khúc giao mùa
Mưa đầy nỗi nhớ
Con sên quấn quýt
Kéo nỗi nhớ của em căng buồm phía biển
Khoảng cách - rừng - biên ải - mùa nhau!
Chật
Những suy nghĩ của em có cũ bao giờ
Cách để dừng lại chậm chút
Cách để né tránh nhưng không tránh được
Giữa con đường không bóng người nhưng em vẫn thấy chật
Và ngày
Nắng không xuyên qua
Cách để an ủi khi nhớ về góc sân
Mẹ ngồi hóng tin con
Nhặt đâu đó miền vui
Đêm thức
Ngày lặp lại
Thời gian đã mòn bánh xe
Đã già đi tình yêu
Đã hồng ngọn lửa
Nhưng tí tách trên điện thoại
Của ngàn vạn trái tim quan trọng hơn bữa cơm ngon
Cách ta sống chậm lại
Không phải là kí ức
Mà hi vọng em cùng anh ra phố
Con đường đến trường không còn gián đoạn
Và vườn rau có thể dài thêm
Một người trồng nhiều bàn tay đã hái
Cách chọn không cầu thị
Vườn xanh...
VNQD