Chùm thơ dự thi của tác giả Anh Anh

Thứ Hai, 07/03/2022 11:50

Vết xước

Tôi ghen tôi
cánh đồng quá khứ
những chú chim lanh lảnh bay đi

Tôi bờ sông nhu mì
dốc bến đò khấp khểnh
nắng chiều khấp khểnh
tôi thì tôi lau sậy bù xù

Vịn thời gian tôi theo mùa thu
thời gian đầy vết xước
thời gian đầy tiếng nấc
tôi thì tôi lết bết sương mù

Tôi tiếc tôi
những con đường có hoa tí tởn
bàn chân bước lên mê sảng
nghe vi vu tiếng sáo thổi lên trăng
ai đi về qua ngõ dung dăng

Vịn thời gian tôi leo mùa đông
thời gian đầy vết xước
thời gian đầy tiếng nấc
tôi thì tôi nắc nỏm nắng qua thềm

Tôi tiếc tôi
những khóm cây ngả ngớn bóng đêm
đợi trăng lên đợi vi vút trăng lên
ngả bàn tay cho yêu thương ngồi xuống
trải hơi ấm cho bàn tay luống cuống
tôi đang là trăng lên

Nói gì với em
em đứng nơi đâu xin đừng quá khứ
tha thẩn bên chiều tôi đợi ầu ơ.

Khau Vai

Rót Khau Vai đầy bát
rượu nỉ non bạn tình

Vui ngắn…đừng vội cạn
chưa chi ngày đã vênh

Rót tình thật đầy bát
Khau Vai say Khau Vai

Cả đất trời cùng cạn
mắt nhau dângkhắpngày

Rót bạn tình mấy bát
uống bạn tình thậtđầy

Không lấy được nhau
Buồn cứ hát!

Tình nợ tình năm trước
chờ năm tới quá dài!

Say khật khừ vó ngựa
buồn rớt lại Khau Vai.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)