Chùm thơ dự thi của tác giả Lê Quang Trạng

Thứ Hai, 14/02/2022 17:18
Tôi đi tìm bông hoa
 
Tôi đi tìm bông hoa
trong vòm mắt lá
trên bàn tay mẹ nở đầy những đóa xà cừ
 
Không có những ngón tay thêu thùa trên vết lụa
những ngón tay không nhảy múa trên tầng hương
chỉ có ngón tay mẹ thả vào đất
vì tình yêu không bao giờ chết
 
Chỉ có mảnh đất chưa đủ những cơn mưa
tôi đi tìm bông hoa
mọc lặng im trong vực sâu tay mẹ.
 
Con sẻ đánh cắp chiếc kim giờ
 
Con sẻ đánh cắp chiếc kim giờ
trên tháp đồng hồ của thị trấn
ngày ném mình vào hoang vắng
đôi tay nâng niu bóng tối ru nhau
 
Những dự định lọt thỏm đầy nghi hoặc
tầng áp mái nặng trĩu ngưng đọng giấc mơ
có ai kịp khóc thương một nhụy hoa không tên
chưa kịp nở trước mùa bão đến
 
Sáng nay sân nhà ủ đầy xác gió
con chuồn chuồn báo hiệu sai mùa mưa
hay niềm tin trên đôi cánh mỏng manh không thể nào chở nổi
những mưa nắng đời người
 
Sáng nay lòng thấy bồi hồi
khi con sẻ non khẻ mỏ chào đời
nó sẽ đánh cắp của tôi bao thời gian ngắm nhìn thiên nhiên
đang dậy lên muộn mằn trong mắt
chiếc kim giờ đã mất
bầu trời mưa nắng ru nhau.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)