Thơ của tác giả Lê Từ Hiển

Thứ Sáu, 28/01/2022 00:46

Linh hồn phấn trắng

Khi hoa sứ còn chưa bung những bông đầu mùa
Mùa hạ còn khép những nụ sương e ấp
Cây phơi nhành chơ vơ…

Theo những cầu thang lên cao
Những căn phòng sáng đèn, những chiếc quạt trần
Quay tít dù nắng hay mưa

Bài giảng mang linh hồn phấn trắng bay đi
Xác phấn tan im lìm ra bụi
Có khi bài giảng là lời tự ru

Cây bàng trong sân ngày một già đi
Ghế bàn, bảng đen ngày một già đi
Chỉ có học trò mỗi ngày mỗi trẻ

Có nụ cười rất vui trong mắt
Có nỗi buồn rất gầy trong tim
Những chiếc cầu thang cao tít
Nối vào thinh không

Ba mươi năm
Dưới giàn hoa giấy
Anh vẫn chờ em
Cánh hoa nào rơi
Từ trời hóa giấy trắng tinh khôi

Ba mươi năm giảng đường chong mắt thức
Chập chờn biển sóng xanh tự hát
Bàn tay ai vấy mực có còn vương hương sứ

Nắng - trăng - sương mờ lau tóc trắng
Hồn phấn trắng bay động lay vòm lá
Tiễn những con tàu trắng ra khơi
Núi lặng im ở lại mang linh hồn phấn trắng.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)