Linh hồn phấn trắng
Khi hoa sứ còn chưa bung những bông đầu mùa
Mùa hạ còn khép những nụ sương e ấp
Cây phơi nhành chơ vơ…
Theo những cầu thang lên cao
Những căn phòng sáng đèn, những chiếc quạt trần
Quay tít dù nắng hay mưa
Bài giảng mang linh hồn phấn trắng bay đi
Xác phấn tan im lìm ra bụi
Có khi bài giảng là lời tự ru
Cây bàng trong sân ngày một già đi
Ghế bàn, bảng đen ngày một già đi
Chỉ có học trò mỗi ngày mỗi trẻ
Có nụ cười rất vui trong mắt
Có nỗi buồn rất gầy trong tim
Những chiếc cầu thang cao tít
Nối vào thinh không
Ba mươi năm
Dưới giàn hoa giấy
Anh vẫn chờ em
Cánh hoa nào rơi
Từ trời hóa giấy trắng tinh khôi
Ba mươi năm giảng đường chong mắt thức
Chập chờn biển sóng xanh tự hát
Bàn tay ai vấy mực có còn vương hương sứ
Nắng - trăng - sương mờ lau tóc trắng
Hồn phấn trắng bay động lay vòm lá
Tiễn những con tàu trắng ra khơi
Núi lặng im ở lại mang linh hồn phấn trắng.
VNQD