Thơ của tác giả Phan Hoàng

Thứ Tư, 02/02/2022 00:36
Nguồn sáng gió xuân

Chưa sinh ra ta đã nghe gió khóc cười
từng hơi thở thu cả trời xanh của mẹ
gió mang hồn núi non
gió nặng tình biển cả
gió dạy ta biết cách ứng xử làm người

Khi yêu thương gió nhân từ hát ru lời hoa trái
trước phản trắc bạo quyền gió thịnh nộ cuồng phong
gió an ủi những số phận hẩm hiu
gió cảnh tỉnh kẻ bất lương cơ hội
gió nuôi dưỡng giấc mơ sỏi đá toả hương

Bước từ gió ta cầm tinh ngọn gió
bay khắp muôn phương lại tìm về bầu sữa gió sinh thành

Lặn sâu nguồn mạch quê hương
ta như cánh chim phục sinh từ cỏ cây đền đài hoang phế
ăn gió
ngủ gió
tắm gió
học gió
đối thoại gió
phản biện gió
nhẹ nhàng mở đường bay hoan ca bầu trời sinh nở
đường bay dự cảm nguồn sáng gió xuân chim ưng tung cánh.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)