Đẫm gió
Sau tiếng động đẫm gió
tôi về nằm mơ trên vải nhuộm
giữa hàng hàng mật thất cất giấu những linh hồn đã cũ
có người tóc thơm bông bí
chôn tình vào gió bay
tro bụi vỡ ra
rơi trên guốc mộc
Đổ đêm ra
tận cùng tôi hiển lộ một thế giới ngẫu tượng
có màu xanh dương thở dài
mùi thiếu nữ đang khô
và đóa quỳnh rã cánh bên những rễ cây tươi trẻ
đang nghiêng xuống một mùa thổ nhưỡng trong suốt
Hôm người đi qua
bóng tối chảy như rượu
giữa bùn non dại dột em róc rách quay về
dấu trong hư vô cuộc hóa thân đầy thương tích
Một ngày ngập ngừng khói
tóc em đã qua bờ bến khác
trên đường về của ngũ cốc
có giấc mơ tôi còn đọng lại nơi bậu cửa ...
Những dụ ngôn tưởng tượng
Đêm qua
tường vi trong tranh nở sớm
có cơn mưa quay lại
bắt đầu rơi trong câu chuyện của mùa thu
Giữa rì rào âm tiết
ngày đi qua em đã mọc chồi
Có tiếng lược gãy trong ngôi nhà thơm mùi bánh quế
chuông cừu vang lên từ phía chân trời xa thẳm
lắng nghe nỗi buồn em bỏ hoang ngoài ga chiều
ngày bắt đầu mọc ra những đầm lầy cũ kĩ trên vạt áo ấu trùng
chạm vào ngõ nghèo đang rộn rã thu phân
và bay đi
như tiếng thở dài của da thịt
Bên kia mùa dịu dàng
hương nhãnthẫnthờ trên tóc ai
đêm “váy chùng cửa võng” ...
VNQD