Thơ dự thi của tác giả Vũ Thị Huyền Trang

Thứ Hai, 03/01/2022 00:17

Người gác cổng làng

Làng tôi nằm trong trang sách giáo khoa
Giếng nước cây đa sân đình cổ kính
Sừng sững hiên ngang qua thời bom đạn
Đón người lính về tay áo phất phơ…

Người thương binh làm nhà trên hố bom cạnh gốc đa già
Quay mặt là làng quay lưng là gió
Mảnh bom treo lên hóa thành tiếng kẻng
Reo leng keng suốt những vụ mùa

Người thương binh gác cổng làng qua năm tháng thăng trầm
Căn nhà nhỏ trở thành quán đợi
Người bỏ làng đi cúi đầu lặng lẽ
Người trở về phủ bạc vai sương

Bên ấm trà pha bằng nước “thời gian”
Những trang sử của làng sống dậy
Đình rũ bụi tứ linh thức giấc
Tiếng Thành hoàng vang khắp núi sông

Rồi ít dần người nghe kể sử xưa
Cánh đồng bỏ hoang người về thành phố
Tiếng kẻng nhớ những vụ mùa trĩu hạt
Đất nhớ mồ hôi và những ngón tay cằn

Cơn lốc đô thị hóa thổi bay gốc đa làng
Mái đình trăm năm khoác áo bê tông mới
Kèo cột ngổn ngang, phượng rồng tức tưởi
Lửa hóa lên trời, chó đá tru vang…

Giờ ở đâu, người gác cổng làng
Trang sử bay lên bụi còn ở lại
Trên sách giáo khoa làng tôi còn ở đấy
Sao lũ trẻ lơ ngơ hỏi theo bóng chim trời…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)