Những cái nhìn
Mùa hè lang thang bên bờ cỏ
rào chắn đã cách li
bầu trời tiêm chủng cho giấc mơ gieo hạt
Người đàn ông gầy gò và lưu lạc
băng qua cánh đồng thời gian hoang vắng
chỉ còn dòng tin nhắn
nối sợi khói với đôi mắt buồn cố hương
Dãi dầu kí ức xa xăm
có nụ cười hoan hỉ, có nụ cười buồn, có nụ cười muốn níu bàn tay...
làm sao thổ lộ
làm sao nói hộ
cả mùa hè còn nguyên ở đó
Tìm nhau qua những cái nhìn
như em nhìn anh
vời vợi
những cái nhìn không cần cách li
im lặng xanh màu bối rối
im lặng kết nối
cả mùa hè như em nhìn anh.
Đêm mưa
Từng giọt thấm trên da thịt Sài Gòn
mưa qua những con đường nằm co trong cơn sốt
Ngọn đèn nhìn quanh, rơi nước mắt
ánh sáng không soi vào tận cùng hơi thở
không sưởi ấm được đôi bàn tay run run, con thơ không đủ sữa
Mưa khoác một màu trắng tinh
buồn cúi mặt...
tiếng ho vịn vào mưa
quỵ xuống
hổn hển những cơn mơ khó thở
Người đàn ông gầy gò vừa đi theo sợi khói
nhẹ bay vào mùa thu
về miền cố hương xa vắng
còi hụ thay tiếng chuông
mưa giọt giọt gõ mõ, rơi trên khuôn mặt thiếu phụ
Có phải mưa là nước mắt của những người li hương thuở trước
chảy qua mấy trăm năm?
VNQD