Thơ của tác giả Bùi Thu Hằng

Thứ Tư, 01/12/2021 00:35

Khe Sanh

Giơ tay ngỡ chạm thiên đường
Mặt trời, môi ấm yêu thương rất gần
Thung xanh suối tóc hồi xuân
Dẫu găm vết sẹo ngực trần phong ba

Đá thiền thiếp ngủ thật thà
Gió đồng trinh thổi càng da diết buồn
Chim lành nương đất cội nguồn
Con từ mẹ biển lắng hồn Khe Sanh

Hoa nào hồng bởi máu anh
Lá nào thắm bởi tóc xanh những ngày?
Hương trầm cháy rụng lòng tay
Kẻ đi, người ở ngàn cây nghẹn lời

Dấu chân rừng rậm sương rơi
Tươi muôn hoa lá sầu rười rượi trăng
Dọc ngang đếm nhẩm mộ phần
Cúi đầu tôi tạ lỗi lầm áo cơm!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Những người phụ nữ của Eliot trong "Vùng đất hoang"

Những người phụ nữ của Eliot trong "Vùng đất hoang"

Xuất bản lần đầu cách đây 100 năm trên tạp chí văn học Criterion, trường ca dài 434 dòng của Eliot ngay lập tức nổi tiếng... (BÌNH NGUYÊN)

Nỗi khắc khoải  khi môi trường bị bức hại

Nỗi khắc khoải khi môi trường bị bức hại

Những nhân vật, tất nhiên, được khúc xạ để khi bước vào tác phẩm khiến độc giả cảm thấy sự khác lạ, hấp dẫn, thông qua việc “làm mới” bằng cách dồn vài tính cách vào một để họ trở thành nhân vật điển hình của cuốn sách... (NGUYỄN VĂN HỌC)

Tiếng cười ngân dài từ tuổi thơ mình vọng lại

Tiếng cười ngân dài từ tuổi thơ mình vọng lại

Với con gái của nhạc sĩ Phạm Tuyên, các tác phẩm của ông viết cho thiếu nhi chính là câu chuyện cuộc đời của chị. Thế nhưng, hoá ra, đó cũng lại là câu chuyện cuộc đời của mỗi chúng tôi, những đứa trẻ sinh ra vào cuối chiến tranh và lớn lên qua thời bao cấp.

Bố tôi từ cuộc đời bước vào trang thơ

Bố tôi từ cuộc đời bước vào trang thơ

Những điệu chèo, câu văn của cha ông từ nghìn xưa đã thấm vào tôi từ tấm bé, để sau này lớn lên tôi làm thơ, những câu thơ lục bát mang âm hưởng hát chèo, hát văn thật lấp lánh và rõ rệt vô cùng... (HOÀNG ANH TUẤN)