Thơ của tác giả Bùi Thu Hằng

Thứ Tư, 01/12/2021 00:35

Khe Sanh

Giơ tay ngỡ chạm thiên đường
Mặt trời, môi ấm yêu thương rất gần
Thung xanh suối tóc hồi xuân
Dẫu găm vết sẹo ngực trần phong ba

Đá thiền thiếp ngủ thật thà
Gió đồng trinh thổi càng da diết buồn
Chim lành nương đất cội nguồn
Con từ mẹ biển lắng hồn Khe Sanh

Hoa nào hồng bởi máu anh
Lá nào thắm bởi tóc xanh những ngày?
Hương trầm cháy rụng lòng tay
Kẻ đi, người ở ngàn cây nghẹn lời

Dấu chân rừng rậm sương rơi
Tươi muôn hoa lá sầu rười rượi trăng
Dọc ngang đếm nhẩm mộ phần
Cúi đầu tôi tạ lỗi lầm áo cơm!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)