Chùm thơ dự thi của tác giả Hồ Minh Tâm

Thứ Năm, 18/11/2021 16:57
Chị
 
Chị vẫn ru trí nhớ của mình
giai điệu lồ ô
giai điệu ngày đi
giai điệu của những ngón tay tìm về hằng đêm bên chị
à ơi, đi đâu cho thiếp đi cùng…à ơi
…ăn trầu đỏ mắt đỏ môi
đỏ hai con má mà chùi không ra…
trên đầu giường của chị, con búp bê không áo không quần
nằm mở mắt
nương sau nhà
trăng ngời nõn chuối
mấy chục mùa đêm
ngọn nến lay
 
Chị kể
anh là lái xe Trường Sơn, chị mười bảy tuổi đầu xung phong
làm dân công hỏa tuyến
dưới hố bom còn nồng mùi tổ tiên
anh ôm chầm lấy chị khi B52 lại gầm rú ngang đầu
cả khu rừng lồ ô toang hoác ngả nghiêng
 
Chị tỉnh dậy trên chiếc băng ca
kịp mở mắt: nếu anh lái xe chết rồi, xin cứ chôn cánh tay của tôi
cùng anh ấy
à ơi… đi đâu cho thiếp đi cùng
rồi chị lại thiếp đi
 
Nương sau nhà
bao mùa đêm
trăng ngời nõn chuối
ngõ trăng ơ thờ lá rụng
chị chờ
 
Chị vẫn hát bài hát không thuộc lời
à ơi… ru anh anh ngủ… à ơi
cánh tay em liệt sĩ cùng chôn nơi mộ mình.
 
 
Đừng làm méo một tiếng đàn
 
Em buông ra một khu rừng
màu lẫn màu và hương lẫn hương
tôi lạc
 
Tôi lạc nhưng tôi không cuống cuồng chạy thoát
tôi nhấc một chân lên
tôi đứng bằng số ngón chân còn lại
trong bức tượng máu trào
có một cánh hoa vừa rụng xuống
có một chồi non vừa nhú lên
có một cái nấm vừa nhìn em vừa phủi đất trên đầu
có một con chim vừa bay ngang vừa cất tiếng hót làm dấu
... những khu rừng rồi sẽ bị đánh mất và lãng quên...
 
Khu rừng em rộng 12 phút 2 giây
 
Tôi nhấc một chân
dẫu mỏi
nhưng tôi không dám thả chân mình xuống
biết đâu
làm méo một tiếng đàn
em vừa thả xuống đây.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Tôi như một vị quan tòa trong cuộc hôn nhân chơi vơi của đôi vợ chồng - những nguyên mẫu của nhân vật trong truyện ngắn Người đàn bà đi tìm nước của mình... (VÕ DIỆU THANH)

Lòng dũng cảm và đức hi sinh của người lính chẳng thể nào hư cấu được

Lòng dũng cảm và đức hi sinh của người lính chẳng thể nào hư cấu được

Chịu khó đọc, tự tin mình cũng có thể viết được như mọi người, nhưng lúc đó tôi chưa có ý thức trở thành người viết chuyên nghiệp, chỉ muốn kể lại những câu chuyện chiến tranh gian khổ ác liệt... (TRUNG SỸ)

Có khi là từ những mơ hồ

Có khi là từ những mơ hồ

Trong tiểu thuyết, nhân vật Nhà văn trẻ có một người vợ bỗng dưng mất tích, trước khi rời đi, cô tháo cái sim điện thoại bỏ vô bể cá, nên cuộc kiếm tìm trở nên vô vọng... (TRẦN NHÃ THỤY)

Người đàn ông của li cà phê buổi sáng

Người đàn ông của li cà phê buổi sáng

Thế hệ tôi 8x sinh sau năm 1975, không biết chiến tranh là gì, bom đạn là gì, chưa cảm được mất mát, chia li, đau khổ của cảnh binh đao, khói lửa một thời mà các thế hệ trước đã phải trải qua... (LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG)