Chùm thơ dự thi của tác giả Nguyễn Quang Hưng

Thứ Hai, 01/11/2021 00:47

Đơn vị đặc biệt

Về từ các quân binh chủng
Những đơn vị mới lạ lùng
Ngày ngày điểm danh hàng lối thẳng
Mở đường hành quân lòng đất lưng trời
Trên bồng bềnh hương khói

Đền tưởng niệm ánh nến mặt bia
Chạm tay vào tiếng nói
Các đồng chí từ đâu tới?
Chúng tôi Trung đoàn Thủ đô
Sóng Hồng hà chảy ngược đường sơn cước
Thịt da thấm lại mây ngàn Tây Bắc
Ba lô gửi về mở ra gió hun hút

Đồng chí?
Tôi Mậu Thân 68
Viên đạn cuối cùng cuối ngày
Không dành cho mình nữa
Run run đường bắn cắn môi bật máu
Súng giơ lên chỉ hướng phía quân thù

Các đồng chí phía nào?
Tôi Tây Nguyên
Tôi về từ Quảng Trị
Lửa napan toàn thân đỏ lựng
Dưới trời xanh người căng một vệt cờ
Rồi đi tiếp mặt trận Tây Nam
Chúng tôi dọc ngang chiến hào biên giới
Phút hóa thân tan vào đất trời
Vẫn theo nhau như cột cây số

Những hồn lính tháng ngày tác chiến
Đêm trập trùng mở hầm Điện Biên
Từng khoảng tối thả mình con nước
Lửa kho xăng bùng sông Sài Gòn
Những đêm hò hét tiếng bộc phá
Người xé toang cửa mở đầu cầu
Người rừng rực đường tên lửa
Vạch đường trời soi sáng đêm đen
Ngày những ngày năm qua những năm
Tuổi lát đường vai gánh núi
Gánh từng đoàn xe từng đoàn quân
Đi về phương chiến thắng

Những năm biên chế đơn vị mới
Đồng đội khắc tên tụ những phương trời
Mỗi tấm bia một Việt Nam thu nhỏ
Quy tụ các anh linh
Nghiêm ngắn xếp hàng
Dù không đủ vũ khí quân trang
Dù không đủ những phần thân thể

Đơn vị vẫn ngày ngày điểm danh
Lên đường đi các mặt trận
Trong ánh mắt những đoàn quân mới.

Thăm đồng đội
Kính tặng nhà thơ Nguyễn Hữu Quý


Bạc đầu chào sắc áo xanh
Người ở lại vái bạn mình dưới sâu
Nắm hương bóng khói tàn đâu
Mà sao lá vẫn tỏ màu hoa niên?

Bạn còn nhớ nữa hay quên
Hay chưa buông bỏ hết niềm xa xôi!
Rằng mai sau sẽ đẹp tươi
Những mùa khổ nhọc những đời cần lao
Những vùng tăm tối ước ao
Điêu linh thời loạn gửi vào chuyện xưa
Bây giờ thỏa nguyện hay chưa?
Hay còn thấp thoáng nắng mưa đường trần?
Còn nôn nao gió mỗi lần
Nghe đâu đấy những lặng thầm buồn thương?

Thôi thì xanh thẳm một phương
Nỗi xưa người mất lại nương người còn
Đời không đơn giản vuông tròn
Đường xa lắm sự thiệt hơn nhân tình
Những là biến động thác ghềnh
Còn xô còn xoáy nổi nênh phận người
Bạn dù vắng mặt trên đời
Kể điều tha thiết có tôi đường dài
Thiện lành còn gửi ra ngoài
Còn đi đến dẫu ngày mai chưa lành
Nhân sinh xa xót đã đành
Thì gieo mơ ước phủ xanh đất mềm

Dường nghe tôi khấn nỗi niềm
Lửa bùng lên dáng bạn hiền hôm xưa
Là cười hay khóc đấy ư!
Nhòe nhòe tôi thấy bạn như vẫn còn.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)