Thơ của tác giả Vũ Tuấn Anh

Thứ Sáu, 15/10/2021 16:01

Kí ức binh nhì

Nhớ thời đeo lon binh nhì
Cơm năm bát đánh tì tì chẳng no
Đặt lưng là ngáy khò khò
Nói năng chẳng chút vòng vo đón, rào

Thư cho bạn gái... tự hào
Ví mình như tướng một sao oai hùng
Khác chăng không có tùy tùng
Và là cấp bậc cuối cùng toàn quân

Nhìn đời bằng mắt trong ngần
Khó khăn cũng chẳng phân vân ngại ngùng
Nhớ ngày dã ngoại ba cùng
Nhân dân đùm bọc như chung một nhà

Nhớ sao những buổi hát ca
Nhạc công dùng bát, đũa, va xô, gầu...
Tắm thì rõ thật là lâu
Thế mà vẫn ghẻ từ đầu tới chân

Sai lầm cũng mắc vài lần
Ganh đua, tỏ vẻ bất cần đến ai
Ước mơ sống đáng nên trai
Nhưng không lượng sức... có tài cán chi

Ba mươi năm nhận thấy gì?
Vẹn nguyên, chỉ khác binh nhì chút thôi
Giảm đi kiêu hãnh cái tôi
Nhưng tăng suy ngẫm đầy vơi thế thời...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)