Kí ức binh nhì
Nhớ thời đeo lon binh nhì
Cơm năm bát đánh tì tì chẳng no
Đặt lưng là ngáy khò khò
Nói năng chẳng chút vòng vo đón, rào
Thư cho bạn gái... tự hào
Ví mình như tướng một sao oai hùng
Khác chăng không có tùy tùng
Và là cấp bậc cuối cùng toàn quân
Nhìn đời bằng mắt trong ngần
Khó khăn cũng chẳng phân vân ngại ngùng
Nhớ ngày dã ngoại ba cùng
Nhân dân đùm bọc như chung một nhà
Nhớ sao những buổi hát ca
Nhạc công dùng bát, đũa, va xô, gầu...
Tắm thì rõ thật là lâu
Thế mà vẫn ghẻ từ đầu tới chân
Sai lầm cũng mắc vài lần
Ganh đua, tỏ vẻ bất cần đến ai
Ước mơ sống đáng nên trai
Nhưng không lượng sức... có tài cán chi
Ba mươi năm nhận thấy gì?
Vẹn nguyên, chỉ khác binh nhì chút thôi
Giảm đi kiêu hãnh cái tôi
Nhưng tăng suy ngẫm đầy vơi thế thời...
VNQD