Thơ của tác giả Vũ Tuấn Anh

Thứ Sáu, 15/10/2021 16:01

Kí ức binh nhì

Nhớ thời đeo lon binh nhì
Cơm năm bát đánh tì tì chẳng no
Đặt lưng là ngáy khò khò
Nói năng chẳng chút vòng vo đón, rào

Thư cho bạn gái... tự hào
Ví mình như tướng một sao oai hùng
Khác chăng không có tùy tùng
Và là cấp bậc cuối cùng toàn quân

Nhìn đời bằng mắt trong ngần
Khó khăn cũng chẳng phân vân ngại ngùng
Nhớ ngày dã ngoại ba cùng
Nhân dân đùm bọc như chung một nhà

Nhớ sao những buổi hát ca
Nhạc công dùng bát, đũa, va xô, gầu...
Tắm thì rõ thật là lâu
Thế mà vẫn ghẻ từ đầu tới chân

Sai lầm cũng mắc vài lần
Ganh đua, tỏ vẻ bất cần đến ai
Ước mơ sống đáng nên trai
Nhưng không lượng sức... có tài cán chi

Ba mươi năm nhận thấy gì?
Vẹn nguyên, chỉ khác binh nhì chút thôi
Giảm đi kiêu hãnh cái tôi
Nhưng tăng suy ngẫm đầy vơi thế thời...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)