Ngõ quê
Ngõ quê mướt giậu cúc tần
Mùa thu lá múa mùa xuân hoa cười
Mùa hè những vạt nắng rơi
Mùa đông gió bấc bời bời thổi qua
Chỗ canh của chú chó nhà
Chỗ chơi của lũ bạn ta thuở nào
Chỗ bà giặt giũ bờ ao
Chỗ cha thả mệt mỏi vào thinh không
Ngày em bỏ bến theo chồng
Tôi mua một chiếc chăn bông làm quà
Ngõ mình không pháo không hoa
Chỉ tơ hồng bỗng ngộ ra mình vàng?
Bao năm xa cánh cổng làng
Ngõ quê giống mẹ cũng đang bé dần
Đông người nhà ống không sân
Tơ vàng tuyệt chủng cúc tần mọc đâu?
Tôi đi, đi đến bạc đầu
Cũng không đi hết chiều sâu ngõ làng.
Cơm tiềm thức
Hai người hai vạt áo nâu
Hai da mồi đậu hai đầu mây bay
Hai thân cò vạc guộc gầy
Hai vườn cổ tích hai cây xưa về
Chung làng chung kiếp nón mê
Giản đơn một cặp thói lề một đôi
Chiều nay cũng giống chiều rồi
Lại rôm rả chuyện con tôi cháu bà
Chuyện người bỏ xứ đi xa
Chuyện trâu gió bấc chuyện gà gió đông
Chuyện cô hàng xóm ế chồng
Chuyện gia đình Táo hai ông một gầu?
Chuyện ngày đói giữa diềm bâu
Chuyện đêm hồi ức với mầu xa xưa
Bão giông loạn lạc mất mùa
Miệng cay đời ớt lòng chua phận phèn
Đông về mơ có áo len
Trung thu con trẻ có đèn ông sao
Thiếu ăn dư dả mời chào
Quanh năm một giấc chiêm bao thịt thà
Bao mùa cây gáo đơm hoa
Ông đây đi trước ông nhà tôi sau
Râu tôm tôi nấu ruột bầu
Bưng lên thấy đứa cháu dâu nó cười!
Bốn người dồn lại một đôi
Nấu cơm tiềm thức dưới trời hiện sinh.
VNQD