Chiều biên giới
Cheo leo núi rừng
Chất chồng đá dựng
Hoa ủ hơi sương
Bốn mùa đi qua bước chân không mỏi
Chiều biên giới cơn mưa giăng trắng trời màu khói
Con dốc chon von nỗi nhớ về cùng
Đóa hoa rừng hoang hoải. Cao nguyên
Anh nhớ ai thả vào thung sâu trăm nghìn tiếng gọi
Suối nhớ ai mà sầu len vời vợi?
Bạt ngàn xanh mờ
Bạt ngàn róc rách
Bạt ngàn sương
Heo hút lối nhỏ xuyên rừng đá sắc
Tháng ngày xa
Nỗi nhớ xa
Hạt nẩy mầm xa thành rừng cây trùng điệp
Tiếng họa mi vọng núi đồi loang theo triền dốc
Biên giới chiều khói tỏa lam hương
Dấu chân băng rừng lội suối trèo non
Dấu chân cổng trời chạm mốc biên cương suốt mùa biên giới
Em khỏa nước bên khe
Chiếc gùi lắc lư trên lưng
Khóm hoa mơn man nụ cười thiếu nữ
Anh đi suốt rộng dài đất nước mới hạnh ngộ được em
Hôn lên đóa hoa rừng ngỡ đôi môi em
Nâng chén rượu ngô sao anh say hương sơn nữ?
Điệp trùng núi non
Điệp trùng sương giăng
Điệp trùng mây khói
Chiều biên giới
Tinh khiết khoảng trời lam khói bay.
Giấc mơ bay
Em cầm giấc mơ thời thiếu nữ
Bay qua đại dương
Bay ra khỏi bờ tâm tưởng
Thấp thoáng những con sóng như đang đổ dồn về phía phù sa
Khối tường vuông mùa hè bứt nhiệt nồng hương hoa
Em đo nỗi nhớ bằng những giấc mơ bay không cố định
Đôi cánh thiên thần đẩy nhịp thời gian bấn loạn
Mật mã nào để cài kí tự lên nhau?
Giăng vào lòng đêm
Đôi tay bưng ánh trăng rót đầy hi vọng
Sóng từ trường chở giấc mơ em bay ra khỏi vùng định vị
Chót vót đỉnh trời mờ ảo màu mây
Giấc mơ bay trở về
Nhoài mình qua cơn khát
Thu lu bóng thời gian
Nhốt trong chiếc áo bình minh rất chật.
VNQD