Chùm thơ dự thi của tác giả Bùi Việt Phương

Chủ Nhật, 21/11/2021 00:58

Mùa hạ

Mây họa tiết sau đêm mưa kỉ nguyên
Người tiếp người thức giấc thành vệt sáng
Đi với đi, quả quyết xa ngôi nhà
Những vết nằm đi về trầm nâu

Đường ray đặt lịch cho đoàn tàu
Về đỗ trên muôn vàn vết xước
Vết thương chằng chịt trôi thành sông
Hận thù với ta thành suồng sã
Đổ mồ hôi và phục sinh bằng gầu nước lã
Giếng làng mùa hạ
Có duyên thì trong quá
Em ở rất ngày, mà như đêm trong ta…

Những cây cầu mưa bắc về tận thềm nhà
Thu chiếc ô trong tay
Cả ngày chỉ đi trong giọt mưa mùa hạ
Cỏ xanh vụt qua mình
Kỉ nguyên em, hoa văn lặng thinh.

Bản ta

Chỉ xin của rừng ba trăm cây gỗ
Rồi vén lại lưỡi dao
Bản ở giữa rừng thức gì cũng đủ
Lòng tham có củ, nhưng không ai đào

Bản bấy nhiêu năm chưa vắng một người già
Bọn trẻ sinh ra có đứa chê, đứa ở
Lớn lên thương nhau, chưa tìm ra cớ
Nhà em đành nhận rể xa
Bản có thêm người mà lòng như gỗ mọt
Qua lại nhiều thấy gai không còn nhọn
Cùng rủ nhau đi suối, đi nương
Hai thằng cùng uống rượu
Cùng liêu xiêu một đường

Những năm chiến tranh bom rơi, súng nổ
Trăm năm bản để dành con trai
Như rừng ngàn năm được gỗ
Ra chiến trường
Có ngã xuống cũng phải lành nguyên thớ
Dù không biết tên mình, nhưng kẻ thù phải sợ
Một cái bản ba mươi nóc nhà
Sống với cây to, nghĩ cả

Rồi người còn, sông còn, núi còn
Vẫn ba mươi nóc nhà dựng từ ba trăm cây gỗ
Lại gieo hạt, hái chè, dắt trâu lên núi
Bản của mình, giọng nói
Bản của mình, áo khăn
Chưa bao giờ tự hỏi
Vì sao bao năm mưa thuận, gió hòa

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Tôi như một vị quan tòa trong cuộc hôn nhân chơi vơi của đôi vợ chồng - những nguyên mẫu của nhân vật trong truyện ngắn Người đàn bà đi tìm nước của mình... (VÕ DIỆU THANH)

Lòng dũng cảm và đức hi sinh của người lính chẳng thể nào hư cấu được

Lòng dũng cảm và đức hi sinh của người lính chẳng thể nào hư cấu được

Chịu khó đọc, tự tin mình cũng có thể viết được như mọi người, nhưng lúc đó tôi chưa có ý thức trở thành người viết chuyên nghiệp, chỉ muốn kể lại những câu chuyện chiến tranh gian khổ ác liệt... (TRUNG SỸ)

Có khi là từ những mơ hồ

Có khi là từ những mơ hồ

Trong tiểu thuyết, nhân vật Nhà văn trẻ có một người vợ bỗng dưng mất tích, trước khi rời đi, cô tháo cái sim điện thoại bỏ vô bể cá, nên cuộc kiếm tìm trở nên vô vọng... (TRẦN NHÃ THỤY)

Người đàn ông của li cà phê buổi sáng

Người đàn ông của li cà phê buổi sáng

Thế hệ tôi 8x sinh sau năm 1975, không biết chiến tranh là gì, bom đạn là gì, chưa cảm được mất mát, chia li, đau khổ của cảnh binh đao, khói lửa một thời mà các thế hệ trước đã phải trải qua... (LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG)