Chùm thơ dự thi của tác giả Nguyễn Minh Khiêm

Thứ Tư, 24/11/2021 16:19
Hoa mẫu đơn
 
Hoa mẫu đơn cứ nở rồi tàn
Góc sân màu than đỏ
Chiếc chổi xịu xuống không còn người quét
Mẹ đã đi vào cõi vĩnh hằng
 
Các con mẹ không ai về tiễn biệt
Không ai đứng bên linh cữu mặc áo vải sô
Không ai đội nùn rơm khóc mẹ
Các anh đã nằm lại Trường Sơn
Mấy chục năm không biết mình đã thành phù sa trong đất
 
Cây hoa mẫu đơn các anh trồng ở bờ sân ngày lên đường nhập ngũ
Thành ngọn lửa mẹ sưởi ấm ngày đông
Thành ngọn gió mẹ hóng mát ngày hè
Dịu lòng mẹ khi trở trời trái gió
 
Nhìn cây hoa mẫu đơn mẹ như thấy con mình
Trong sắc đỏ hiện nụ cười rạng rỡ
Nhảy nhót líu lo từ tóc còn để chỏm
Nhổ mạ gánh phân cho đến lúc thành anh bộ đội
Mẹ nâng từng cánh hoa như nâng da thịt con mình
 
Ngày sang nhà cho mẹ
Làng xóm mang cây mẫu đơn trồng bên cạnh mộ
Hoa nở bên dòng chữ: Mẹ Việt Nam anh hùng
Trong màu hoa mẫu đơn
Mẹ được cùng các con đoàn tụ.
 
Lọc máu cho đất
 
Từng mét khối đất bị nhiễm chất độc màu da cam/đioxin
Được đào lên nghiền lọc phân tích và tẩy rửa
Bằng hóa chất, bằng vật lí, bằng công nghệ cao
Mỗi giờ lọc được từ ba mươi đến năm mươi tấn
Sẽ cần bao nhiêu giờ để lọc được hơn hai trăm dòng sông hơn một nghìn
cánh rừng bị nhiễm độc chất da cam/ đioxin và bom mìn giặc Mĩ còn
để lại
 
Giặc Mĩ ném hơn mười bảy triệu tấn bom, cài cắm chôn mấy triệu
tấn mìn xuống đất đai này
Mấy triệu tấn bom mìn đã nổ, mấy triệu tấn còn im lìm trong lòng đất
Ngày mỗi ngày
Hàng trăm đoàn rà phá bom mìn của binh chủng công binh
Hàng trăm đoàn xử lí chất độc màu da cam/ đioxin của binh chủng
hóa học
Hàng trăm nhà khoa học của các học viện đang lăn lộn nơi vực sâu
rừng thẳm núi cao
Quên ăn quên ngủ
Rà phá bom mìn
Tẩy rửa môi trường độc hại
Nếu mỗi ngày vài chục tấn đạn bom mìn được thu gom tháo dỡ
Tám mươi năm sau Việt Nam mới hết bom đạn chiến tranh để lại!
 
Quê tôi đang lọc máu cho đất
Đang lọc máu cho những cánh rừng
Đang lọc máu cho những dòng sông
Đang lọc máu cho những bản làng nương rẫy
Quê tôi đang chạy thận cho những nụ cười
Đang chạy thận cho màu xanh của đất
Để không còn tấm biển nào đề nguy hiểm chết người
Không còn tấm biển nào đề đây bãi bom nổ chậm
Đây bãi mìn chưa tháo gỡ
Đây vùng nhiễm đioxin
Để không còn những đứa trẻ sinh ra dị dạng
Không còn những câu lạc bộ chống nạng đá bóng một chân
Không còn tiếng đạn tiếng bom đì đùng nổ trong câu hát
 
Quê tôi đang lọc máu cho đất.
 
Đi men
 
Suốt một đời
Ta đi men bóng cha bóng mẹ
Ta đi men mồ hôi của làng
Ta đi men ao ước của mình
Đi men khát vọng của gia đình bạn bè đất nước
Đi men sự đổ vỡ
Đi men sự thành công
Ta đi men đồng tiền
Ta đi men quyền chức
Rồi đi men các tên tuổi lớn
Cứ thế ta đi men cuộc đời mình
Đó là cuộc di chuyển hèn nhát, cơ hội, yếu đuối
 
Ngày nhỏ thấy ta tập đi men mẹ cười
Đến giờ thấy ta đi men mẹ khóc
Bởi danh dự làm người
Không thể đi men.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)