Đêm mơ thấy chim về gõ cửa
Chiến tranh không sợ lửa
vẫn bay về làm tổ
ôi loài chim thật vô tư
vẫn reo vang giữa những âu lo
vẫn tình tự như chưa hề chán nản
chúng yêu quê hương theo cách của mình
Hòa bình
đêm ngủ nghe tiếng chim lẻ loi trở giấc
một giọng thôi cứ như ai trách móc
cứ như ai thở than
rằng có muốn về làng
tre pheo chỉ còn trong kí ức
lũ chim hiền lành bỏ ta mà đi
tuổi thơ các con ta nghe mơ hồ nghìn trùng xa cách
Một ngày qua làng bên sông
thanh vắng quá tôi ngồi trên cỏ
cỏ thì thầm bảo những ngôi nhà người cao quá
Chim ngại đường bay
tôi thử làm đời chim một phút một giây
mà trăm năm
mà ngàn năm vơi đầy hạnh phúc.
Ven đô
Những trận đánh máu xương gửi ven đô
anh về tìm lại
mờ dấu tích chỉ rực vàng hoa cải
một trời bướm trắng
Bạn anh đang sống
bảo đấy là linh hồn của tuổi thanh xuân
chưa biết yêu đã ngã xuống
tình yêu đập cánh bay lên
tình yêu có cần đâu tuổi tên
miễn trong ta sẵn lòng chân thật
có cái chết không tủi nhục
mà cất cao tiếng hát
trăm năm ngàn năm
Ven đô đây rồi
đau thương hóa dịu dàng suối tóc của em
nụ cười hiền truyền đời của mẹ
mẹ năm xưa làm dân công hỏa tuyến
mẹ gánh gồng buổi gian khó nuôi con
nặng trĩu những câu ca mòn đêm nhớ chồng
lửa trời cháy âu lo
Ngồi ven đô
chạnh tiếc mình tóc trắng
thương nỗi đời ngái ngủ
đau cơn mê lỡ dở
thời gian ngang qua mái đầu
hi vọng dành cho ngày sau.
VNQD