Thơ của tác giả Anh Ngọc

Thứ Hai, 07/02/2022 00:36
Cây trái tình người
Kính tặng “Vườn quả Bác Hồ”, Thanh Trì, Hà Nội.
 
Những trái táo chín vàng
Thơm một mùi men rượu
Cành hồng xiêm nặng trĩu
Những quả trứng màu nâu
Mặt trời treo trên đầu
Trái bưởi vàng như nắng
 
Tôi đi trong yên lặng
Cây lá chẳng nhiều lời
Nghe giọt giọt mồ hôi
Rơi thành dòng nhựa biếc
Câu thơ chưa kịp viết
Hoa trái đã gieo vần
 
Xưa đất này vô danh
Mồ hoang nằm dưới cỏ
Những kiếp người cùng khổ
Chết vùi trong lãng quên
 
Nay từ đất mọc lên
Ngọt lành thay cỏ dại
Để mùi thơm hoa trái
Bốn mùa làm khói hương
 
Tháng Năm hoa trong vườn
Thành kính thêu tên Bác
Những lão nông đầu bạc
Nhắc chuyện người đi xa.
 
Đất với người thiết tha
Cây trái làm gạch nối
Những bàn tay không mỏi
Vì “hạnh phúc mười năm”.
 
Vì “hạnh phúc trăm năm”
Mồ hôi đầm trên lá
Tôi là người ăn quả
Nên nhớ người trồng cây.
 
Hái một chùm trái chín
Hạnh phúc đầy hai tay.
 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)