Mây trắng
Hôm qua cả thành phố đi tìm mây trắng
mây trắng đi đâu
Mây trắng rơi chìm đáy cốc
mây trắng trầm cảm bàn phím
mây trắng tự kỉ tin nhắn
mây trắng trốn tìm dưới lớp khẩu trang
Đi suốt bầu trời mộng du
uống một ly buồn cả đời chưa tỉnh
người mải miết đi tìm mây trắng
câu chữ định cư nơi trang sách ố vàng
Trải chiếc khăn bốn mùa
trắng loang mái tóc
người tình cuối cùng tên là mây trắng
khóc trong bản nhạc không lời.
Mê lộ núi
Chồi biếc trăm mùa
mây xanh mắt liếc
khói nương trắng ảo mờ eo núi
tiếng cười rơi về mê lộ
ngoằn ngoèo đèo dốc ngoằn ngoèo
Mở cửa đêm
sao trời li ti cúc áo
quên mật khẩu email, quên cuộc họp sáng mai
quên những tập hồ sơ chất đầy ngăn tủ
đóng ngăn kéo hồ nghi
mở cửa gió
lắng nghe côn trùng râm ran hát
vốc dòng suối trong veo tẩy trang son phấn
tan chảy cảm giác đóng băng trong máy điều hòa
Cởi tất cả những gì mang theo từ phố
bỏ trên cỏ ướt, lẫn trong những khóm hoa rực rỡ cuối cùng
trong ngày muộn
gặp một người đàn bà quen mà rất lạ
đang khóc
nhưng không phải vì buồn…
VNQD