Chùm thơ dự thi của tác giả Vũ Thanh Hoa

Thứ Sáu, 04/03/2022 13:14

Mây trắng

Hôm qua cả thành phố đi tìm mây trắng

mây trắng đi đâu

Mây trắng rơi chìm đáy cốc

mây trắng trầm cảm bàn phím

mây trắng tự kỉ tin nhắn

mây trắng trốn tìm dưới lớp khẩu trang

Đi suốt bầu trời mộng du

uống một ly buồn cả đời chưa tỉnh

người mải miết đi tìm mây trắng

câu chữ định cư nơi trang sách ố vàng

Trải chiếc khăn bốn mùa

trắng loang mái tóc

người tình cuối cùng tên là mây trắng

khóc trong bản nhạc không lời.

Mê lộ núi

Chồi biếc trăm mùa

mây xanh mắt liếc

khói nương trắng ảo mờ eo núi

tiếng cười rơi về mê lộ

ngoằn ngoèo đèo dốc ngoằn ngoèo

Mở cửa đêm

sao trời li ti cúc áo

quên mật khẩu email, quên cuộc họp sáng mai

quên những tập hồ sơ chất đầy ngăn tủ

đóng ngăn kéo hồ nghi

mở cửa gió

lắng nghe côn trùng râm ran hát

vốc dòng suối trong veo tẩy trang son phấn

tan chảy cảm giác đóng băng trong máy điều hòa

Cởi tất cả những gì mang theo từ phố

bỏ trên cỏ ướt, lẫn trong những khóm hoa rực rỡ cuối cùng

trong ngày muộn

gặp một người đàn bà quen mà rất lạ

đang khóc

nhưng không phải vì buồn…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)