Chùm thơ dự thi của tác giả Lê Na

Thứ Bảy, 26/03/2022 00:09

Ông lão bán điếu

Mười năm trước gặp Lý Seo Sèn
điếu khoác kín người như súng cối
phăm phăm chạy khắp chợ Cốc Pài
khói thuốc lào dẫn dụ những chàng trai

Sáng nay phiên nắng gặp lại ông
năm cây điếu năm cây đàn xuống núi
chân trái có gió đi rất vội
chân phải rượu đưa bước dùng dằng

Rượu Bản Ngò ủ men lá rừng
nương rẫy được mùa thơm ngô nếp
lão buồn kể từ ngày vợ chết
bán điếu lấy tiền ăn rượu thôi

Người Dao, họ Lý, tuổi tám mươi
áo chàm bạc vạt khuy cài lỏng
buộc điếu vào đời như cái bóng
trưa về đổ nắng hút đường xa…

Ngang qua miền Trung

Chúng tôi đến khi giông lốc mới đi qua
dấu chân bão sóng soài trên nhà đổ
bước bão vặn trăm cánh rừng gục ngã
bao che chắn bốc bay, thốc thác những ngôi nhà

Rừng cao su, rừng keo xương cây xếp thành núi
gặp em nhỏ vác tre giúp bố dựng lều
thương mẹ già bới khoai trên cánh đồng cát lấp
mò hi vọng hiếm hoi giữa chồng chất đất vùi

Ngang qua miền Trung
xót mồ hôi nông dân trôi xuống biển
tiếc hạt muối diêm dân bão thổi lên trời
ôi bóng ngư dân chiều Cửa Việt chạng vạng
đang gồng lên sau bão giông, nắng lửa

Ngang qua miền Trung
hãy vẫy chào chuyến xe nặng đầy tình nghĩa
từ hai phía, vào ra
chở thảo thơm trên khắp nước non nhà…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)