Chùm thơ của tác giả Nguyễn Trường Thọ

Thứ Ba, 18/08/2020 09:59
Nhói cùng cao xanh
Với những di vật liệt sĩ
 
Như ánh mắt cột vào tim
Sau nhiều bom đạn lặng im vẫn ngời
 
Vô tri mà nói nên lời
Mỗi di vật mỗi cuộc đời gió sương
 
Đây đôi dép đúc chiến trường
Đi qua biết mấy cung đường, vẹt quai
 
Đây bi đông nước hình hài
Đi qua cơn khát bỏng dài, đạn xuyên
 
Đây thư nhoà mực thề nguyền
Đi qua năm tháng nỗi niềm còn rung
 
Ẩn sau dằng dặc nghìn trùng
Dấu chấm than lặng nhói cùng cao xanh.
 
 
Áo tơi
 
Năm thì ngắn, tháng thì dài
Thương thêm tất tưởi hình hài áo tơi
 
Giá đông ủ ấm lưng người
Khô cùng sương muối lưng trời đẫm chan
 
Mưa sập sùi, nắng chang chang
Đó, nơm, lờ, nhủi... dọc ngang thiếu thừa
 
Gió Lào thổi rạc đồng trưa
Áo tơi tưa tướp mà chưa bã bời
 
Dửng dưng mặc kệ thế thời
Ấp iu ủ kén cuộc đời nông dân.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)