Nhói cùng cao xanh
Với những di vật liệt sĩ
Như ánh mắt cột vào tim
Sau nhiều bom đạn lặng im vẫn ngời
Vô tri mà nói nên lời
Mỗi di vật mỗi cuộc đời gió sương
Đây đôi dép đúc chiến trường
Đi qua biết mấy cung đường, vẹt quai
Đây bi đông nước hình hài
Đi qua cơn khát bỏng dài, đạn xuyên
Đây thư nhoà mực thề nguyền
Đi qua năm tháng nỗi niềm còn rung
Ẩn sau dằng dặc nghìn trùng
Dấu chấm than lặng nhói cùng cao xanh.
Áo tơi
Năm thì ngắn, tháng thì dài
Thương thêm tất tưởi hình hài áo tơi
Giá đông ủ ấm lưng người
Khô cùng sương muối lưng trời đẫm chan
Mưa sập sùi, nắng chang chang
Đó, nơm, lờ, nhủi... dọc ngang thiếu thừa
Gió Lào thổi rạc đồng trưa
Áo tơi tưa tướp mà chưa bã bời
Dửng dưng mặc kệ thế thời
Ấp iu ủ kén cuộc đời nông dân.
VNQD