Chùm thơ của tác giả Trương Trung Phát

Chủ Nhật, 13/11/2016 00:58
Tìm 

Ngày dong xe suốt dọc đường 20
Đêm mơ thấy các em lay đầu anh dựng dậy:
“Cho chúng em về với mẹ, thủ trưởng ơi!...”
 
Hơn bốn mươi năm anh bới tìm trí nhớ
Bởi hoàng hôn đau tướp tay mẹ Quảng Bình
 
Khản cổ gọi: Đào, Nụ, Tâm, Thanh, Trang, Bình, Thư, Luyến…
Các em sống khôn, chết thiêng chỉ lối, mách đường
Để những cuộc đi tìm đồng đội không vô vọng
 
Các em ơi!
Xin linh thiêng chỉ chỗ các em nằm
Anh đưa các em về với mẹ
 
Hơn bốn mươi năm mẹ lặng thầm mắt đỏ
Trăng khuyết trăng tròn
Trái tim mẹ như ngôi nhà mở cửa
Chờ các em lặng lẽ bước vào
 
Bông dành dành trắng thơm như những bàn tay
Tháo kíp bom thù, ôm trăng tắm suối
Anh dừng xe bới tung câu hỏi
Các em nằm lại đoạn nào trên đường 20?


 binh yen


Trong veo Đồng Lộc
 
 
       Hố bom thành giếng lưng đồi
Hồn em hội trắng mây trôi nhẹ nhàng
       Cây bồ kết đậm nét làng
Gội thơm tóc ướt trăm ngàn năm sau
 
       Anh soi vào nước thẳm sâu
Trong veo Đồng Lộc nỗi đau dịu dần
       Mười trinh nữ hóa mười xuân
Nết na vẫn đó, tảo tần còn đây
 
       Chỗ em nằm mát bóng cây
Cỏ sương thiêm thiếp giữa ngày xanh tươi
       Anh còn giữ những nói cười
Của đêm Đồng Lộc cái thời chiến tranh
 
       Nén hương thắp chốn thiêng lành
Thấy trong thương nhớ, sen xanh giữa đời
       Người đi tưởng đã xa xôi
Ngờ đâu Đồng Lộc gần nơi tim mình!

 
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)