Chùm thơ dự thi của tác giả Đỗ Thành Đồng

Thứ Sáu, 21/10/2022 08:59

Nỗi nhớ mặt trời

Có một mặt trời đi qua trong con
lặng lẽ như đêm

Bình minh bắt đầu từ núm vú
hoàng hôn phủ vòng hoa

Đêm tháng năm mưa trái mùa nhói buốt
kéo dài nỗi nhớ mặt trời
con biết giờ này lời ru đang yên giấc
thăm thẳm miền cỏ xanh

Có những cơn đau làm nên hạnh phúc
như hành trình mẹ sinh con
cuộc đời vuông tròn trong áo rách
nụ cười chắt từ bát nước cơm

Đêm mưa con ngồi nhớ mặt trời
thuở làn môi toả nắng
mẹ mớm con những sợi bình minh
dệt thành cô đơn trắng

Mặt trời trong con bình lặng
nghĩa là mẹ vẫn còn
chỉ nỗi nhớ không có tuổi
thấm mòn tóc đêm.


Mắt xưa

Từ trong lòng đất
từng ánh mắt trào lên
tiếng dế lan tỏa khắp cánh đồng
phục sinh giọt sương mặn chát

Có phải ánh mắt của người xưa
theo cơn mưa vùi lấp
mang nỗi buồn nhân gian
và vô số niềm vui không xác thực

Lang thang cùng ngọn gió cô đơn
sáng nay tôi đi nhặt
như ngày xưa mẹ dạy mót khoai xai(1)
dưới cơn mưa đói lả

Có ánh mắt mọc mầm
sau một đêm hóng gió
ánh mắt lương thiện nhắc tôi
nhận ra tấm lưng còng của mẹ

Tôi bật khóc như một đứa trẻ
nhìn cánh cò trắng phía chân mây
không còn ánh mắt nào ở lại với tôi
ngoài bầy cỏ dại.

--------
1. Loại khoai lang sứt mẻ còn sót lại, lẫn trong đất sau thu hoạch đại trà.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)