Thơ dự thi của tác giả Hà Đức Hạnh

Chủ Nhật, 09/10/2022 08:45

Kỉ vật ở cảng Gianh

Chiếc mỏ neo bị tuột ở cảng Gianh
Từ con tàu không số
Đêm đó biển Quảng Bình êm giấc ngủ
Mang tiếng ai ru vẳng tới con tàu

Tất cả lặng nghe không ai nói một câu
Như để tiếng ru thấm vào trí nhớ
Như để tiếng ru thấm ấm nồng hơi thở
Thấm đầy khoang làm hiệu lệnh lên đường

Đã đến giờ tàu rời cảng lặng yên
Linh cảm khiến đoàn trưởng để chiếc neo lại đó
Chiếc neo thấm tiếng ru cùng hơi thở
Một chút của thân tàu gửi lại với cảng Gianh

Con tàu đi về phía mênh mông
Không cập bến, không thành tên của đảo
Trên con đường có thể là giông bão
Có thể bị tấn công
Hoặc thiếu neo gặp tình huống bất thường…

Cùng con tàu còn nằm lại đại dương
Chiếc neo đã trở về làm minh chứng
Thuở sắt thép máu đào ôm tiếng ru tiếng nựng
Băng mình đi không hẹn phút đoàn viên.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)