Kỉ vật ở cảng Gianh
Chiếc mỏ neo bị tuột ở cảng Gianh
Từ con tàu không số
Đêm đó biển Quảng Bình êm giấc ngủ
Mang tiếng ai ru vẳng tới con tàu
Tất cả lặng nghe không ai nói một câu
Như để tiếng ru thấm vào trí nhớ
Như để tiếng ru thấm ấm nồng hơi thở
Thấm đầy khoang làm hiệu lệnh lên đường
Đã đến giờ tàu rời cảng lặng yên
Linh cảm khiến đoàn trưởng để chiếc neo lại đó
Chiếc neo thấm tiếng ru cùng hơi thở
Một chút của thân tàu gửi lại với cảng Gianh
Con tàu đi về phía mênh mông
Không cập bến, không thành tên của đảo
Trên con đường có thể là giông bão
Có thể bị tấn công
Hoặc thiếu neo gặp tình huống bất thường…
Cùng con tàu còn nằm lại đại dương
Chiếc neo đã trở về làm minh chứng
Thuở sắt thép máu đào ôm tiếng ru tiếng nựng
Băng mình đi không hẹn phút đoàn viên.
VNQD