Chùm thơ dự thi của tác giả Nguyễn Hữu Trung

Thứ Sáu, 30/09/2022 11:38

Ngồi với sông Tiền

Khi mặt trời nhóm lên trận nắng cuối
khi con đò vùng biên
thả đường ngày lờ lững
tôi lại tìm đến đây
ngồi xuống
có điều gì đó bất ổn
như tôi đã từng bất ổn với chính mình

Thị trấn bên dòng sông
mùa này đã ngầu ngầu giọng nước
phơi vàng
ngọn điên điển đưa đong
từng phù sa
từng đồng bãi
cọc còi mùi quá khứ mênh mông?

Đợi lũ
mảnh lưới bươm lành tưởng tượng
dọc ngang luồng cá
ngư phủ hờ hững thuyền trôi

Rời nắng
tôi ngồi lại với xa khuâng.

Gửi bình minh

Tôi đã trở về nhà
một sớm không có bình minh
ủ trong lớp mây vài tia nắng
chúng đã ửng như lòng đỏ trứng gà

Nhà gợi cho tôi vài suy nghĩ
từng đổi dời
ngói muốn bỏ đi
chúng tan hoang sau đợt nắng
chúng không rời đoạn mà dính lại như lằn cưa
ngói được bảo tồn
như chính lòng tôi muốn vậy

Trở về
hoang hoải phía triền sông
tôi tưởng tượng rau muống đã trổ bông
dẫu có sâu không bến không bờ
từng nhát bơi
chém vào tôi buốt nhớ.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)