Cha tôi
Tháng bảy nhem nhuốc bàn chân trên lối mưa
cơn gió lùa qua rát mặt
những bụi cây trầm mê vươn mình dưới trời chiều vần vũ
mùi của đất
mùi thuốc súng
mùi của vết thương chưa lành trên thân những đồng đội ngày trên chiến trận
hay trận đánh ban đêm đỏ nòng, hết đạn, khi bị bao vây
đợi pháo…
in sâu vào tim của cha
của tôi
Chú thương binh từ thời Pôn Pốt
ốm nhom
kéo từng hơi thuốc
bên chén rượu vơi đầy nhớ đồng đội chiều mưa
Cổ tích của tôi chẳng có cô tiên
chẳng có Hằng Nga, chú Cuội
chỉ có
sống chết một đường
tiểu đội mười còn một
sáu năm
đổi lại mấy mảnh đạn trên người chưa lấy
giọng hào hùng
tựa mới hôm qua
Đồng đội cũ
không gặp nữa rồi.
VNQD