Thơ dự thi của tác giả Nguyễn Trường Giang

Chủ Nhật, 02/10/2022 08:50

Cha tôi

Tháng bảy nhem nhuốc bàn chân trên lối mưa
cơn gió lùa qua rát mặt
những bụi cây trầm mê vươn mình dưới trời chiều vần vũ
mùi của đất
mùi thuốc súng
mùi của vết thương chưa lành trên thân những đồng đội ngày trên chiến trận
hay trận đánh ban đêm đỏ nòng, hết đạn, khi bị bao vây
đợi pháo…
in sâu vào tim của cha
của tôi

Chú thương binh từ thời Pôn Pốt
ốm nhom
kéo từng hơi thuốc
bên chén rượu vơi đầy nhớ đồng đội chiều mưa

Cổ tích của tôi chẳng có cô tiên
chẳng có Hằng Nga, chú Cuội
chỉ có
sống chết một đường
tiểu đội mười còn một
sáu năm
đổi lại mấy mảnh đạn trên người chưa lấy
giọng hào hùng
tựa mới hôm qua

Đồng đội cũ
không gặp nữa rồi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)