Chùm thơ dự thi của tác giả Lâm Bằng

Thứ Năm, 05/08/2021 16:11

Những dấu chân…

Có con đường nhòa trong sương
Có con đường gập ghềnh, khổ ải
Con đường lầm bụi
Ảo mờ dấu chân

Có những bàn chân vạch đường đi cho nhân loại
Những bàn chân...
Tóe máu...
Nhọc nhằn

Giá treo cổ lơ lửng
Dọa dẫm những bước đi
Ngàn vạn ánh nhìn run sợ
Bàn chân...
Vẫn đi...
Đi những vệt hoang sơ nhưng vĩ đại

Con đường dẫu gập ghềnh, khổ ải
Dẫu nhọc nhằn lầm lụi
Nhưng dấu chân không chịu khuất bao giờ.




Ông bán đá mài đi qua làng tôi

Ông bán đá mài đi qua làng tôi
Chiếc xe đạp lọc cọc
Áo may ô màu cháo lòng, chiếc khăn vắt vai sũng nước
Gò lưng ông đạp
Hai chành xe(1) vài chục lát đá mài

Con đường cong vênh
Bàn chân cong vênh
Bánh xe cong vênh
Chỉ những phiến đá mài phẳng phiu vuông vắn
Chỉ những thớt cối xay tròn vành vạnh
Vuông vắn như mắt ông nhìn đời

Ông bán đá mài ngày ngày đi qua làng tôi
Sáng thồ xe đi chiều đạp xe về
Lưng áo may ô, chiếc khăn sũng nước
Những phiến đá mài lúc thưa lúc nhặt
Những phiến đá mài chằn chặn vuông…

Mấy ai biết ông từng đập mảnh chai vểnh cằm cạo râu(2)
Mấy ai biết ông từng khóc người vợ bé bỏng chiều quê
Mấy ai biết bao phen lòng ông như màu tím hoa sim...

Ông bán đá mài đi qua làng tôi
Mang theo câu thơ cuồn cuộn cùng đá núi
Ông đi rồi
Những viên đá mài vẹt mòn vẫn bền lòng ngóng đợi.

--------
1. Giá chở hàng của xe đạp thồ được lắp hai bên sườn xe.
2. Những câu in đứng là của nhà thơ Hữu Loan.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)