Gọi tên
Tôi gọi tên mặt đất
đất trọi trơ khước từ màu xanh mùa vụ
Tôi gọi tên mây trời
mây lặng câm thở mùi khí thải nồng nặc
Tôi gọi tên dòng sông
sông chảy lầm lì không rửa trôi độc tố
Chúng lặng lẽ bỏ đi
hay bởi tôi từng buông xuôi bất lực
cả chính mình cũng ô nhiễm mất rồi
Có ai
gọi tên tôi bằng sự ẩm ương của đất
gọi tên tôi bằng chuyến tản cư của trời
gọi tên tôi bằng điệp trùng sóng nước
Và có ai gọi bằng
một bản ngã
vừa rơi…
Khóc mình
Mây đã khóc chân trời không đứng lại
chim khóc cành trôi vun vút sau lưng
cỏ khóc dấu chân người rêu xanh mãi
rừng khóc lá rơi bỡn cợt phân vân
Tôi khóc cho tôi một lần đánh cược
một lần thôi mộng mị đảo điên
để mãi là người đi sau đưa tiễn
những nếp nhớ dài rót cạn lòng đêm
Tôi khóc cho mình vui giữa ngây ngô
ướm dấu chân tưởng bao điều vĩ đại
mượn tự ngã che mờ hai mắt lại
buông dấu chấm rồi, bóng đổ về không!
VNQD