Chùm thơ dự thi của tác giả Vĩnh Thông

Thứ Sáu, 23/07/2021 00:04

Gọi tên

Tôi gọi tên mặt đất
đất trọi trơ khước từ màu xanh mùa vụ

Tôi gọi tên mây trời
mây lặng câm thở mùi khí thải nồng nặc

Tôi gọi tên dòng sông
sông chảy lầm lì không rửa trôi độc tố

Chúng lặng lẽ bỏ đi
hay bởi tôi từng buông xuôi bất lực
cả chính mình cũng ô nhiễm mất rồi

Có ai
gọi tên tôi bằng sự ẩm ương của đất
gọi tên tôi bằng chuyến tản cư của trời
gọi tên tôi bằng điệp trùng sóng nước

Và có ai gọi bằng
một bản ngã
vừa rơi…

Khóc mình

Mây đã khóc chân trời không đứng lại
chim khóc cành trôi vun vút sau lưng
cỏ khóc dấu chân người rêu xanh mãi
rừng khóc lá rơi bỡn cợt phân vân

Tôi khóc cho tôi một lần đánh cược
một lần thôi mộng mị đảo điên
để mãi là người đi sau đưa tiễn
những nếp nhớ dài rót cạn lòng đêm

Tôi khóc cho mình vui giữa ngây ngô
ướm dấu chân tưởng bao điều vĩ đại
mượn tự ngã che mờ hai mắt lại
buông dấu chấm rồi, bóng đổ về không!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)