Chùm thơ dự thi của tác giả Trần Văn Lợi

Thứ Sáu, 16/07/2021 09:48

Nhà thờ đổ Hải Lý

Đứng thẳng đã khó lắm rồi
vậy mà nhà thờ cứ phải nghiêng lệch một bên
trên bãi biển Xương Điền
năm này sang năm khác…

Không đổ được
cũng chẳng còn gì đáng để dời đi
và nhà thờ không thể tự mình trùng tu
thế đứng vẫn như xưa
mỏi trên cát lún
những lúc sóng tung hoa là lúc sóng bào mòn
gạch vữa cũng mủn ra thành bọt nước
những gạch đá ngỡ chẳng thể nào mục nát được
giờ thấm nỗi mình dâu bể, bể dâu…

Khách hiếu kì theo nhau
cùng dán lên tường những lời khen
cùng chụp những tấm hình từ góc nhìn quen
khiến bức tranh bong ra từ kí ức nhà thờ
mảnh tường thêm cũ…

Thăm nhà thờ đổ
dù chẳng thể dựng lên thánh giá
nhưng lòng tôi vẫn còn nghe những tiếng chuông…

Hoa mặt trời hồn nhiên

Cói vuốt mình xanh lên
nửa năm ròng rã
đợi ngày trưởng thành
bung trên ngọn một bông hoa duy nhất
vàng nâu màu bùn đất…

Đã triệu năm rồi
hoa vẫn cứ đơn sơ như thế
hoa vẫn cứ mỏng manh như thế
có lẽ
bao nhiêu dẻo dai và đẹp đẽ
hoa dành cho thân cây cói mĩ miều...

Và hoa biết một điều
triệu năm rồi
chưa ai khen hoa đẹp
chưa ai về tìm một làn hương
nên hoa cứ xòe nở hồn nhiên
như những bông mặt trời
kiêu hãnh
tha hồ dầm mưa dãi nắng…

Vương vãi sau vụ mùa
hoa bồi thêm màu mỡ cho cây…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)