Ẩn dụ đêm
Một ngày người tới như mộng
buột từng bông cỏ dại vào mắt thuyền không ngủ
chờ trăng lên trên ngó sen
Dưới đám mây màu thủy cúc
những ngọn lửa nhìn nhau im lặng
cùng đám lá khô họp chợ trong đôi mắt thượng đế trong veo
Sau mảnh vỡ của bóng tối
em bước ra từ vết sẹo của một hoàng hôn không kí ức
đánh rơi tiếng cười trên mũi thuyền hoang phế
nghe da thịt chảy về trong một đêm mưa suông có tiếng thủy tinh buồn
trong li rượu cũ
và gió thì thầm rót xuống hiên nhà ai lời lập thu muộn màng
hôm có hoa cát đằng về quanh cửa
Sau cuộc sinh nở bất tận của đồng bãi
những lá sen già nằm mơ sấm chớp
có mùi rơm rạ chạm vào tôi lời từ biệt
và giọt giọt dã quỳ rơi xuống thơm như lá sâm
mở ra hàm ý cuối cùng của một ẩn dụ đêm ...
Hoa mận lên chùa
Có mùi củi khuya rơi xuống bậc thềm
trên môi em sẩm tối
tôi thấy tôi bay rất thấp ở một thung lũng đẫm khói
Bầy tượng ngữ cất lên bài ca gieo trồng trên ngưỡng cửa khu vườn
được ướp sen
Và so đũa rụng từng chùm trên thân thể em nồng ấm đang tuôn bật nhựa
trên cành nhánh kí ức
Ngày ngang qua hiên kinh
chim quyên hát xẩm trong giấc mơ tôi đầm đìa quả chín
Hoa mận lên chùa
Nơi con nhện giăng tơ gió đã chật chiều
những người đàn bà màu hoa đào trở về nhà
vạt áo chạm vào tháng sáu
mơ về vùng đất có nhiều hạt ngô đang nẩy mầm
ở hai đầu tiếng sấm ...
VNQD