Thơ của Kiều Maily

Thứ Bảy, 09/12/2023 08:53
Nhớ dáng palei(1)
 
Mẹ đã xoay vòng nặng một màu chàm
chỉ trong vài giờ
vừa xoay mẹ vừa già
như vừa mới hôm qua
 
Kí ức chôn ẩn đầy ngõ ngách của palei đi
ánh sáng chín vàng đã bị mất từ hôm qua
vĩnh viễn không thấy nữa
ngọn lửa đã cháy hết hủ lu đất
cháy hết điệu múa
cháy hết màu rơm cuối cùng
palei phát ra một màu sắc
trên những nỗi đau
 
Làm sao
tìm lại mẹ, khi bóng khói đã mất
làm sao, tìm hồn chữ giữa bãi cháy sa mạc
lúc này
hiện tại
ngay bây giờ
làm sao để khóc tìm nét cha
trong tấm khăn njăm(2)
làm sao…
 
Chỉ có thể là lửa
và giọt màu đỏ palei
đi…
 
--------
1. Cách gọi làng của người Chăm.
2. Chiếc khăn mang biểu tượng văn hóa của người Chăm.
Mưa miền xứ Churu(1)
 
Buổi sáng, như bao buổi sáng
bạn không thấy gì cả ngoài mưa
 
Lần đầu tiên, mưa có màu đỏ
rơi vào đất và chảy ra như cuộc đua
họ nói, đó là máu của đất
 
Buổi chiều năm giờ kém hai lăm
tấm ảnh đã được chụp
một cô bé khuôn mặt hoa cà phê
đội cả gùi giọt mưa vào ngôi nhà
những gùi mưa chưa đặt tên
rồi đổ ngay trước mặt bạn
 
Bạn chạm vào mưa bằng ngón tay
thả xuống, như là hạt muối
bạn nghĩ thế
ở xứ Churu, mưa lăn vào từng mảnh áo
xuyên qua ô cửa nhà bạn
ở xứ Churu, mẹ vẫn ngồi vá những kí ức
lên khuôn mặt bạn
những nút chấm đen in làn da nhăn hình vỏ cây
 
Rồi bạn cũng sẽ rụng
như những người mẹ Churu.
 
--------
1. Người Churu ở huyện Đơn Dương, tỉnh Lâm Đồng.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)